Nhưng mà lộ trình đi Bắc Kinh này đúng thật là buồn tẻ, đến thời gian về sau mấy người già cũng đều bắt đầu rời khỏi ghế ngồi. Vừa gặp ai đó liền nói chuyện phiếm vài câu, cũng dễ nghe ngóng tin tức bên ngoài. Cũng coi như là tìm được một chút việc giết thời gian cho đỡ chán.
Mấy người qua tết nguyên tiêu mới đến Bắc Kinh, lúc này đều đã tới tháng 3.
Trước khi xuống xe, Cố Tử Lâm đã đoán được trước cho nên đã bảo mấy người lớn tuổi mặc áo khoác vào trước.
Bây giờ, mới vừa xuống khỏi xe lửa, gió ở Bắc Kinh thổi qua khuôn mặt đến mức đau rát.
Trên người mặc nhiều đồ như vậy ngược lại cũng không cảm thấy lạnh lắm, nhưng nhìn thời tiết, đúng thật là lạnh hơn nhiều so với Triều thị bên kia.
“Đúng là, Bắc Kinh này cũng lạnh thật đó!” Lưu Ngọc Lan cảm khái nói.
“Mẹ à, hôm nay vẫn còn không có tuyết rơi đó, ngày có tuyết rơi còn lạnh hơn nữa cơ.” Cố Tử Sâm rụt cổ, lớn tiếng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play