Lưu Ngọc Lan chị còn thiếu việc chỉ thẳng tay vào mặt Mao Vận Phượng mà nói rằng, con của bà cũng không phải không có cha mẹ, cần gì chú thím đến lo liệu giúp chứ?
Mao Vận Phượng bị Lưu Ngọc Lan nói vài câu mà sắc mặt đã đỏ lên. Bà ta cũng chỉ muốn họ mua quần áo cho, làm thế nào lại bị nói thành trong nhà không có cha mẹ mới cần chú thím quan tâm đến?
Mấy người xung quanh nghe hiểu ẩn ý trong lời Lưu Ngọc Lạn nói nhưng không ai nói giúp Mao Vận Phượng. Ban đầu mọi người còn đang vui vẻ. chỉ cần đến chúc người ta một câu thuận buồm xuôi gió thì có làm sao đâu.
Thế mà cái người này vừa lên tiếng đã ước gì nhà người ta không được tốt, còn cây ngay không sợ chết đứng bắt người ta mua quần áo cho mình. Cầu xin người ta mà không hề có chút dáng vẻ gì là đang cầu người ta cả.
Sau cùng Mao Vận Phượng bị người ta nói cho không còn mặt mũi nữa mà phải đi về.
Lưu Ngọc Lan cũng không để trong lòng, bà tiếp tục nói chuyện với mọi người.
Khoảng chừng mấy ngày nữa thì phải lên đường, để ý đến bà ta làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT