Làm sao Lâm Quốc Đống lại không biết phải làm ăn kiếm tiền, nhưng đúng là hai người họ không có quá nhiều kinh nghiệm buôn bán, nếu cứ như thế tùy tiện ra ngoài thì mạo hiểm là rất lớn.
“Vậy hay là chúng ta nói chuyện với lão nhị xem, chúng ta phụ trách trồng trọt, gia đình họ bên đó phụ trách buôn bán?” Đột nhiên Vương Anh nghĩ đến cách này. Thật ra vừa rồi khi nghe Lâm Quốc Bình nói muốn buôn bán rau trồng trong nhà thì Lâm Quốc Đống đã nghĩ ngay đến việc này.
Chỉ là ít nhiều gì cũng còn lo lắng.
Đều nói rằng anh em ruột thịt thì càng phải rõ ràng hơn, Lâm Quốc Đống cũng rất sợ sau này vì lợi ích mà anh em trở nên tranh chấp, đến lúc đó cũng không nói rõ được điều gì.
Chỉ sợ đến lúc đó quan hệ anh em trở nên cứng ngắc, đều là người một nhà với nhau, ngẩng đầu không thấy, cúi đầu gặp, cũng không dễ dàng gì.
“Vậy anh hỏi trước xem cha và lão nhị bên kia có suy nghĩ như thế nào đi! Anh nói xem, nếu lão nhị muốn buôn bán thì đất ở nhà sẽ không ai trồng trọt nữa, vậy rau củ làm sao có, đến lúc đó có phải vẫn cần có người đi quản lý hay không?”
Vương Anh vỗ bàn nói. Tuy bình thường cảm giác tồn tại của vương anh không mạnh nhưng lời chị nói ra lại nói trúng tim đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT