Lâm Quốc Bình làm anh hai, nhìn thấy hai đứa em trai nhà mình, người thì đến trường đi học, người thì làm lính tham gia quân ngũ, cả hai đều vô cùng có tương lai.
Còn người làm anh như mình cũng không muốn cứ tầm thường như vậy mãi. Cho nên khi vừa nghe thấy đã có thể buôn bán thì anh đã lập tức suy nghĩ ngay đến việc mang rau củ trong nhà trồng ra ngoài buôn bán, cũng xem như tăng thu nhập cho gia đình. Đặc biệt là lúc này anh còn có ba đứa con phải nuôi, áp lực này cũng rất lớn.
“Đương nhiên là có thể rồi ạ. Em nói anh nghe nhé! Mỗi ngày từ lúc sáng sớm, người dân ở ngoại thành Bắc Kinh đều mang theo rau tươi xanh chở vào thành phố để buôn bán, không bao lâu sau họ đều bán hết.”
Nghe Cố Tử Lâm nói như vậy, trong lòng Lâm Quốc Bình lập tức vang lên tiếng nói rất lớn, tiếng nói không ngừng nhắc nhớ anh phải biết nắm bắt cơ hội này.
“Sao thế? Lão nhị, con muốn làm ăn sao?” Cha Lâm nhìn Lâm Quốc Bình cũng không quá bất ngờ, ông ra vẻ tò mò hỏi.
“Đúng vậy. Cha, con đã nghĩ rồi, nếu bây giờ quốc gia đã cho phép, chúng ta cũng phải thử một lần.”
Lý Hồng Hà ngồi bên cạnh cũng không nói gì, nhưng trong lòng chị cảm thấy không an tâm. Phụ nữ mà, luôn luôn lo lắng quá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT