Lúc này Khâu Vân Vân cũng biết mình có chút quá kích, vội ngượng ngùng xin lỗi người bán hàng này: “Chị à, ngại quá, chẳng qua là em nhìn thấy chiếc đồng hồ này của chị quá đẹp, nên chỉ muốn hỏi thử xem không biết chiếc đồng hồ này còn nữa không? Em cũng muốn mua một cái cho mẹ em. Chị yên tâm, em không phải người xấu, chị nhìn này, đây là thẻ học sinh của em.”
Bây giờ đầu óc của Khâu Vân Vân cũng đã bắt đầu linh hoạt hơn, đưa thẻ học sinh của cô ta cho người bán hàng xem, người bán hàng tên là Hứa Vân nghi ngờ nhìn thoáng qua, thấy thẻ học sinh đúng thật là của Khâu Vân Vân. Sự nghi ngờ trong lòng cũng vơi đi rất nhiều, thấy đối phương là học sinh của đại học Thanh Hoa, nhất thời thái độ cũng trở nên gần gũi hơn nhiều.
“Thì ra là như vậy hả, vậy sao cô không nói sớm? cái đồng hồ này của tôi hả, là mua lại ở trong tay một cô gái trẻ, mà bây giờ tôi cũng không biết trong tay cô ta còn nữa hay không.”
Khâu Vân Vân nghe Hứa Vân nói như vậy, không khỏi cảm thấy hơi thất vọng, nhưng vẫn kéo tay Hứa Vân, trên mặt tràn đầy vẻ thành khẩn nói: “Vậy thì chị à, bên này chị có thể giúp em hẹn cô gái kia ra được không? Thật sự là em nhìn chiếc đồng hồ này của chị khá tốt đó.”
“Ai, như vậy hả, vậy thì... để tôi đây giúp cô xem thử đi. Tôi cũng không biết cô ta còn tới đây nữa hay không. Nếu có gặp được, tôi sẽ nói cho cô biết.” Hứa Vân nghĩ đến mấy đứa bé trong nhà, cuối cùng không muốn từ bỏ cơ hội kết giao với sinh viên Thanh Hoa tên Khâu Vân Vân này. Rốt cuộc vẫn gật đầu đồng ý.
Sau khi nhìn thấy Hứa Vân gật đầu đồng ý, Khâu Vân Vân cũng cám ơn rối rít một phen.
Rồi sau đó nói địa chỉ và ngành học cho Hứa Vân biết rồi mới mang vẻ mặt tâm sự nặng nề trở về trường học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT