Hai người cứ như vậy mà đi về phía huyện thành. Chờ đến khi tới huyện thành, người giới thiệu trung gian dẫn các cô tới một chỗ tương đối bí ẩn rồi đi mất, Lâm Hiểu Lan cũng gặp được con trai của chủ nhiệm xưởng dệt.
Chủ nhiệm xưởng dệt họ Lưu, tên là Lưu Hưng Xương. Trong nhà ông chỉ sinh một người con trai và một người con gái, sau này con trai chắc chắn sẽ là người kế thừa chức vị của ông ấy.
Mà “con trai” của Lưu Hưng Xương tên Lưu Minh Huy, là người đàn ông cao gầy đang đứng trước mặt hai cô gái. Anh ta đeo một cặp kính gọng vàng, nhìn qua trông khá hào hoa phong nhã. Thấy hai người Lâm Hiểu Lan và Cổ Bình Bình đến muộn như vậy, anh ta hơi có chút bất mãn. “Sao lại đến muộn thế?”
Cổ Bình Bình vội vàng cúi đầu xin lỗi Lưu Minh Huy: “Ngại quá, anh Lưu, để anh phải đợi lâu rồi!”
Lưu Minh Huy cao ngạo gật gật đầu, nếu không phải nghe nói trong hai người này có một người là em gái của quan to trong quân đội thì anh ta còn lâu mới thèm tới đây. Chẳng qua, khi nhìn thấy hai cô gái trang điểm theo kiểu nông thôn trước mặt này thì anh ta thật sự không nhìn ra người nào mới là người mình nhắm tới cả. Lưu Minh Huy liếc mắt nhìn hai người một cái, hỏi: “Được rồi, không nói nhiều nữa, nghe nói hai người muốn vào làm trong xưởng dệt?” Dường như anh ta đang xác minh xem điều kiện của hai người có tốt như mình muốn hay không.
Cổ Bình Bình lôi kéo Lâm Hiểu Lan, vội vàng gật gật đầu, “Đúng rồi ạ! Anh Lưu ơi, vậy bọn em phải bỏ ra bao nhiêu tiền mới có thể nhận được vị trí này thế ạ?”
“Tôi cũng không nói nhảm nhiều với các cô nữa. Hai trăm khối cộng thêm năm mươi cân lương thực, mười cân thịt nữa.” Lưu Minh Huy đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT