Hai anh em Đại Bảo và Nhị Bảo đều hơi nao nao, có thể nói cảm giác như vừa sáng sớm đã phải ngồi tàu hỏa đường dài vậy. Vừa rồi bọn họ cũng nghe thấy mình là con ruột của cha mẹ, cam đoan không giả. Nhìn dáng vẻ mẹ vác đao tuy có chút sợ hãi nhưng hình tượng của mẹ lại trở nên vô cùng cao lớn, còn cao lớn hơn cả cha nữa!
Sau khi tạm biệt trưởng thôn, gia đình Cố Tri Ý không để ý tới những người xung quanh đang nói chuyện với nhau mà cùng nhau đi về nhà.
Chuyện xảy ra lần này cũng có thể gián tiếp chứng minh rằng cô và Vương Dương không có loại quan hệ không rõ ràng kia. Còn về hai kẻ vu oan hại người kia, cô dám chắc rằng bọn họ chỉ an tĩnh trong một khoảng thời gian ngắn rồi sau này sẽ lại chạy ra nhảy nhót tiếp. Đến lúc đó cô sẽ giăng bẫy sẵn chờ bọn họ nhảy vào.
Hai anh em bị kinh sợ nên khi về đến nhà rất dính lấy Cố Tri Ý, cho dù Cố Tri Ý đã nói mình là mẹ ruột nên sẽ không vứt bỏ hai đứa thì chúng vẫn dính lấy cô, Cố Tri Ý thấy vậy thì cũng mặc kệ. Sau khi xoa xoa mặt hai nhóc thì cô bèn cầm mấy quyển sách thiếu nhi mua được tại trạm thu mua cho hai đứa tự đọc, còn cỗ và Lâm Quân Trạch thì vẫn ngồi một chỗ học tập như cũ.
Trong lúc nhất thời, căn nhà không quá lớn tràn ngập sự vui vẻ và ấm áp. Chỉ là, có hai đứa nhỏ chuyên phá hỏng không khí ở chỗ này thì ấm áp cũng chỉ duy trì được một lúc.
“Mẹ ơi mẹ, chữ này là chữ gì ạ?”
“Chữ to đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT