Tống Phúc Tin và Kim phu tử đàm luận cổ kim, đề thi những năm vừa rồi, liên tiếp qua mấy ngày đều không phát giác ra mỏi mệt.
Một ngày này, thân mình Kim phu tử có chút không thoải mái, tạm thời thả Tống Phúc Tin một canh giờ, Tống Phúc Tin nghĩ đến không có bút mực, cũng liền ra khỏi Kỷ phủ, tiến đến hiệu sách mua bút mực.
Vừa mới đi ra khỏi tòa nhà Kỷ gia không xa, một chiếc xe ngựa hoa lệ quá mức liền ngừng ở trước mặt Tống Phúc Tin.
Tống Phúc Tin sửng sốt, ngước mắt, liền thấy vóc màn che bằng gấm màu đỏ thắm chậm rãi nhấc lên, bên trong lộ ra gương mặt tuyệt mỹ của Lương Vương.
“Hóa ra là Lương Vương điện hạ!” Tống Phúc Tin vội vàng tiến lên hành lễ.
Lương Vương cười tủm tỉm nhìn Tống Phúc Tin: “Bổn vương đi Quốc Tử Giám tìm ngươi, phu tử nói ngươi xin nghỉ nửa tháng, như thế nào, không thi Trạng Nguyên nữa sao?”
Tống Phúc Tin vội vàng lại lần nữa hành lễ nói: “Học sinh mấy ngày gần đây gặp được ân sư ở trấn Thanh Sơn, cùng ân sư trò chuyện với nhau thật vui, cũng đang nghiên cứu đề thi Trạng Nguyên bao năm qua, cho nên liền tạm thời xin nghỉ không có về Quốc Tử Giám, đã khiến Vương gia lo lắng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT