Cố Khanh Khanh cuối cùng vẫn mang mũ rơm đi trại nuôi heo, lão Chu đang cho heo ăn, thức ăn là cám cùng ít khoai lang đỏ trộn với bí ngô.
Đất cát ở đây tuy không trồng được rau xanh nhưng bí chắc chắn là đủ.
“Chú Chu!” Cố Khanh Khanh đi lên giúp nâng cái xô lên, đổ bí đỏ luộc chín vào máng.
“Ơi, là Khanh Khanh à?” Lão Chu nghiêng đầu nhìn cô gái nhỏ đội mũ rơm, cười: "Mũ này chú Dư đưa à? Nghe toàn mùi dầu khói."
“Ừ.” Cố Khanh Khanh bẹp miệng: "Bọn họ nói cháu đen, bảo cháu ít phơi nắng thôi."
Lão Chu lau mồ hôi trên trán, thời tiết quá nóng, mùa thu mà chẳng có chút mát mẻ nào.
Hắn ăn ngay nói thật: "Đúng là có chút đen."
Cô gái này đứng bên cạnh Sở Liên Trường thì quá chói mắt.
Cố Khanh Khanh khóc không ra nước mắt: "Cháu còn muốn đi khiêng cây tre dựng nhà kính."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT