"Mẹ của A Đại xuất thân cực tốt, là con gái cả của Tổng Đốc, sau đó theo cha hắn một quân nhân nhỏ chịu không ít khổ, Sở Uyên, là lão thủ trưởng của chú, là người từng bước một từ một quân nhân nhỏ đến đầu lĩnh, đến được vị trí như bây giờ, hiểu nhiên chiến công đổi bằng xương máu mà đi lên."
"Lão thủ trưởng tính tình cứng rắn, mọi tình yêu thương đều dành cho mẹ của A Đại, khi biết mẹ A Đại khó sinh mà chết, bà đỡ ôm A Đại mà ông ấy nhìn cũng không thèm nhìn một cái, quay đầu lên chiến trường."
Nghe vậy, Cố Khanh Khanh đáy mắt hiện lên một tầng đau lòng, lòng ngực nhói lên một cái.
"A Đại từ nhỏ đã quật, không chịu thua bất cứ ai, tâm tư mẫn cảm, người khác muốn làm cái gì liếc mắt cũng có thể nhìn thấu, hắn biết cha hắn không thích hắn."
"Thằng nhóc ngốc này thích tranh cãi với cha hắn, cha hắn an bài cho hắn ở quân khu Phương Nam làm một quân nhân văn chức, hắn càng không, mang theo A Diên chạy đến Binh Đoàn Xây Dựng, nói là muốn làm thủ hạ của chú."
Nhắc tới Bạch Diên, ánh mắt Quan Huân hiện lên một tia tiếc nuối: "Hai đứa nhỏ này lên tiền tuyến cứ xông lên phía trước, giống như không muốn sống vậy."
“Thủ trưởng.” Cố Khanh Khanh nhẹ giọng hỏi: “Bạch Diên… cháu có thể hỏi anh ấy như thế nào mà không còn hay không?" Cô nghe thấy cuộc nói chuyện của Bạch Dung với Sở Đại hôm đó, Bạch Dung dường như đem cái chết của anh trai quy hết lên người Sở Đại, mà anh ấy cũng thực tự trách mình về chuyện này."
“Chuyện này không phải lỗi của A Đại" Quan Huân nhìn người đang nằm trên giường, hạ giọng nói: “Đối phương có lính bắn tỉa mai phục, A Đại phát hiện thì đã quá muộn, không còn kịp để nhắc nhở A Diên nữa."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT