Giang Tự thỉnh thoảng như đang lạc vào một ngọn núi băng giá, lạnh đến mức nàng không ngừng run rẩy; thỉnh thoảng lại như rơi vào hỏa ngục thiêu đốt, tuyệt vọng như con cá mất nước.
Trong cơn mơ màng, bên tai nàng vang lên tiếng của Minh Y, giọng đầy lo lắng: “Hiện giờ tiểu điện hạ đã mất hết thần lực, nếu lúc này mà tự ý lấy nhụy, e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!”
Tư Khiên nhìn Giang Tự đang nằm trên giường, khuôn mặt tái nhợt, ánh mắt hắn sâu thẳm và nguy hiểm.
Cuối cùng, hắn lại cầm viên thuốc mà Minh Y đã chuẩn bị sẵn, trực tiếp bỏ vào miệng Giang Tự, rồi siết lấy cổ nàng, ép buộc nàng nuốt xuống.
Dưới tác dụng của thuốc, cảm giác khó chịu trong người Giang Tư dần dần biến mất.
Mở mắt yếu ớt, nàng thấy Tư Khiên mặc áo bào trắng như ánh trăng, tóc đen dài như thác nước rối bời quấn vào mái tóc xanh của nàng.
Khi thấy nàng tỉnh lại, hắn lạnh lùng đứng dậy: “Ra tay!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play