Bên ngoài luyện ngục, ma binh bao vây dày đặc.
Tư Khiên ôm chặt Giang Tự trong lòng, bảo vệ nàng khỏi hiểm nguy. Giang Tự nằm gọn trên ngực hắn, có lẽ do đã chung thân với Xuân Huyễn Lư cả vạn năm nên nàng cảm nhận rõ ràng được ma cổ đang loạn cuồng bên trong cơ thể hắn.
“Tư Khiên.” Từ trong lòng ngực hắn ngẩng đầu lên, Giang Tự thấy rõ hình dạng ma cổ trên cổ hắn. Nhưng chỉ trong chớp mắt, đầu nàng đã bị hắn ấn xuống lần nữa. “Đừng nhìn.”
Thân thể Giang Tự run rẩy vì sợ hãi, nhưng trong lòng nàng lại tràn ngập phẫn nộ. Trong khoảnh khắc nghiêng đầu, nàng nhìn thấy ở cuối hàng ma vệ, Việt Hạ yếu ớt đang nằm trong tay Xuân Huyễn Lư. Ánh mắt của họ gặp nhau trong giây lát ấy.
Giang Tự cảm thấy như tim mình bị xé rách, Xuân Huyễn Lư siết chặt trái tim nàng, tựa như muốn nghiền nát nó. Đôi mắt của hắn vẫn ấm áp như thường, nhưng bàn tay đang bóp cổ Việt Hạ lại từng chút từng chút gia tăng lực, từng cử chỉ đầy răn đe.
Giang Tự siết chặt thanh kiếm đào nhỏ trong tay. Tư Khiên hiện giờ đã trọng thương lại bị trúng ma cổ, nếu nàng đâm thanh kiếm này vào tim hắn và kích thích ma cổ, chắc chắn sẽ dẫn đến phản phệ dữ dội!
Việt Hạ nhìn Giang Tự, nở một nụ cười yếu ớt. Trong khoảnh khắc ấy, nàng đưa tay đặt lên bụng mình...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT