Tuy vậy, Cố Sâm chưa bao giờ chủ quan.
Chàng trai trẻ bước ra khỏi phòng, đi về phía phòng đàn piano. Cao 1m8, với tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, đặc biệt là đôi chân dài thon thả, anh toát lên vẻ tự tin và cao ngạo.
Nhưng khi Cố Sâm sắp đến phòng đàn piano, anh lại nghe thấy một tiếng động lớn. anh hơi nhíu mày. Ninh Thư không hề hay biết hành động của mình đã thu hút sự chú ý của cậu chủ Cố, cậu xoa đầu, cảm thấy mình thật xui xẻo khi lại đụng đầu vào thành giường.
Khẽ Thở dài một cái , cậu đành tiếp tục thu dọn hành lý. Trong lúc đó, Cố Sâm đã đi theo tiếng động đến đây. Cửa không đóng kín, lộ ra cảnh bên trong phòng. Nam sinh hơi cúi người, đang sắp xếp quần áo trong vali. Vì quần áo quá rộng, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn và thon thả. Làn da trắng sáng khiến người ta muốn chạm vào.
Ánh mắt Cố Sâm chợt tối đi, anh hơi khát nước. Cái eo này, thật sự còn mềm mại và quyến rũ hơn cả con gái. Anh nheo mắt lại, đảo mắt quan sát chàng trai trẻ. Đối phương hoàn toàn không hay biết sự hiện diện của anh, vì cúi người nên quần áo càng xộc xệch hơn, lộ ra nhiều da thịt hơn. Dáng người cậu hơi gầy yếu, nhưng không hề xấu xí mà lại rất đẹp. Ánh mắt Cố Sâm dừng lại ở vòng ba tròn trịa của cậu, rồi thu về. Đã xem đủ rồi.
Cố Sâm quay người, đi về phía phòng đàn piano. Con người vốn dĩ đều bị ngoại hình thu hút, anh cũng không ngoại lệ. Cậu nhóc này... Thật thú vị. Ít nhất thì anh thấy cậu ta khá hợp mắt.
Tuy nhiên...
Phòng của cậu ta thực ra rất gần phòng đàn piano của anh, Cố Sâm thầm nghĩ.
Ai cũng biết hắn, cậu chủ nhà họ Cố rất quyền lực, không có sự cho phép của anh, không ai được phép đến gần phạm vi của anh. Cố Sâm mỉm cười, ai cũng không ngoại lệ.
Ninh Thư không hề hay biết rằng Cố thiếu gia đã lên kế hoạch chuyển phòng cho cậu. cậu cảm thấy mệt mỏi sau khi tắm, Ninh Thư nằm lên giường và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Rồi cậu mơ một giấc mơ kỳ lạ. Trước mắt là bóng tối bao trùm. Một bàn tay mạnh mẽ kéo cậu lại, ấn cậu vào lòng và đôi môi nóng bỏng, đầy quyền lực áp sát lên môi cậu. Cảm giác như bị nuốt chửng, Ninh Thư mơ hồ tỉnh dậy, khó thở và nghẹn ngào khóc.
Ninh Thư chưa từng có bạn gái, cậu biết phụ nữ không có sức mạnh lớn như vậy. Vậy người trong mơ là ai? Một chàng trai? Cậu lắc đầu phủ nhận suy nghĩ đó. Ninh Thư không phải người đồng tính. Sao một người đàn ông lại có thể khiến cậu mơ thấy những điều như vậy và khóc?
Hệ thống hỏi: "Ký chủ, cậu sao vậy?" Ninh Thư đáp: "Không có gì đâu."
Một người đàn ông mà lại khóc trong mơ, thật xấu hổ.
Gia đình họ cố thu nhận hai cha con cậu, Cha ninh thì làm việc ở Cố gia và Ninh Thư cũng sẽ sớm chuyển đến trường của Cố Sâm, trở thành người hầu hạ cậu ta.
Ninh Thư muốn làm hài lòng chủ nhân mới của mình. Nhưng trực giác mách bảo cậu rằng Cố Sâm rất nguy hiểm. Cậu không biết làm thế nào để lấy lòng anh ta. Hơn nữa cậu còn theo bản năng sợ vị cậu chủ này
Sau khi rửa mặt, Ninh Thư bước ra ngoài. Quản gia đi tới và nói: "Thủ tục chuyển trường của cháu sắp hoàn tất rồi. Ở trường, cháu nhớ chăm sóc thiếu gia nhé."