TYT giờ không còn là sân nhà của mình nữa rồi, đăng lên cho tròn 10 bộ cần edit. Sau đó bắt đầu chăm chỉ cày trên blog cá nhân.
--
[Cố Chấp Độc Chiếm]- Đô thị / Cẩu huyết / Cường thủ hào đoạt.
【Đang tiến vào vị diện [Cố Chấp Độc Chiếm] (Hiện đại/ Đô thị thuần ái/ Cẩu huyết/ Cường thủ hào đoạt.】
【Tiến vào thành công!】
【Hệ thống phát sóng trực tiếp đã được kích hoạt thành công!】
Trong căn biệt thự xa hoa, Giản Vân Lam mơ mơ màng màng mở to hai mắt, liền nhìn thấy trước mặt là một màn hình ảo.
Có vẻ như vị diện đầu tiên cậu rút trúng chính là quyển sách [Cố Chấp Độc Chiếm] này.
Giản Vân Lam vèo một cái ngồi bật dậy, hai mắt sáng rực lên.
Cậu thực sự đã tiến vào vị diện!
Dường như nhận ra sự phấn khích của cậu, hệ thống săn sóc hiển thị một bảng thông tin:
【 Tóm tắt: [Cố Chấp Độc Chiếm] là một quyển tiểu thuyết đô thị cẩu huyết, Cố Hành Chu là bá đạo tổng tài nắm giữ mạch máu kinh tế toàn cầu, Ninh Sanh là một sinh viên xuất sắc thanh lãnh quật cường ở Kinh Đại. Cậu ấy chạy hắn ta truy, cậu ấy có trốn đằng trời. Là một người xuyên thư, cậu phải thay đổi kết cục BE ngược tâm của nguyên tác…... 】
【 Xin hỏi có muốn xem thêm thông tin chi tiết về [Cố Chấp Độc Chiếm] hay không?
Có / Không 】
Giản Vân Lam nhanh chóng nhấn ‘Không’.
Hệ thống: “……?”
Mà Giản Vân Lam lúc này đã tắt màn hình của hệ thống.
Cốt truyện nguyên thư gì đó, cậu không hề quan tâm!
Giản Vân Lam lấy điện thoại ra, thuần thục nhấn mở một ứng dụng có logo đầu bếp tên là <<Hệ Thống Trù Thần>>.
Chuyện này, nói ra thì rất dài.
Kiếp trước, Giản Vân Lam không ngừng cố gắng học tập, từ trấn nhỏ vinh dự được nhập học vào một trường đại học danh tiếng, sau khi tốt nghiệp cũng thuận lợi tiến vào một công ty Internet nổi tiếng, cậu vẫn luôn cẩn thận lại nỗ lực làm việc cho đến năm 27 tuổi.
Sau đó, bị cắt giảm biên chế.
Sau khi mất việc, cậu trải qua một khoảng thời gian mơ màng hồ đồ. Thẳng cho đến một ngày nọ nhất thời hứng khởi, bắt đầu đăng tải các video nấu ăn của mình lên mạng. Không ngờ lại ngoài dự đoán mà nhận được sự chú ý, vậy là cậu một đường cày cấy, trong vòng ba năm đã trở thành một trong những chủ bá mỹ thực nổi tiếng trên nền tảng video.
Sau đó, tai nạn xe cộ, cậu ngỏm.
Trong giây phút hấp hối, Giản Vân Lam ý thức được tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời mình.
Tuy rằng làm một chủ bá ẩm thực rất thú vị, thu nhập cũng rất cao, nhưng Giản Vân Lam vẫn có một chấp niệm vô cùng sâu sắc.
— Cậu mắc hội chứng “thích đút ăn”. Nghe tên đoán nghĩa, cậu yêu thích việc nấu đồ ăn ngon, sau đó nhìn thực khách hài lòng thưởng thức và nở một nụ cười hạnh phúc vì được mỹ thực chữa lành. Không có bất kỳ một loại tiền bạc hay thú vui nào có thể sánh được cảm giác vui sướng mà điều này mang lại!
Sớm biết thế, lúc trước sau khi cậu tốt nghiệp đại học nên trực tiếp đi cổng trường bày quán.
Đỡ bớt ba mươi năm đường vòng!
Bởi vì oán niệm mãnh liệt này, linh hồn Giản Vân Lam được Cục Xuyên Thư phát hiện, sau đó tuyển vào làm một chủ bá khiêu chiến nhiệm vụ “Xuyên thư sửa mệnh”.
Cục Xuyên Thư sẽ định kỳ kiểm tra đo lường tìm kiếm các linh hồn có chấp niệm mãnh liệt từ những vũ trụ khác nhau, đưa họ tiến vào các vị diện phát sóng trực tiếp, sắm vai nhân vật phụ cứu vớt thảm kịch, thay đổi phương hướng phát triển của nguyên thư, sửa chữa kết cục BE.
Mỗi một người xuyên thư sẽ nhận được một “bàn tay vàng” tương xứng với chấp niệm của bản thân.
Có người có bàn tay vàng là dung mạo chim sa cá lặn, có người có bàn tay vàng là giá trị may mắn tuyệt đối, có người lại có thuật đọc tâm.
Nhưng Giản Vân Lam thì khác.
Bàn tay vàng của cậu, là một Hệ Thống Trù Thần!
Hệ Thống Trù Thần vô cùng hào phóng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ người mới đã kích hoạt cho cậu kỹ năng “Tài nấu ăn tuyệt đối”:
【 Bất kỳ món ăn nào, chỉ cần được qua tay cậu đều sẽ trở thành mỹ vị vô song trên thế gian ~ Đảm bảo khiến các thực khách nhớ mãi chẳng quên, chìm đắm trong đồ ăn ngon không thể nào kiềm chế ~ 】
Giản Vân Lam cực kỳ hài lòng với bàn tay vàng của mình.
Ngay lúc này, sau khi cậu tiến vào vào thế giới [Cố Chấp Độc Chiếm], Hệ Thống Trù Thần cũng đồng thời phát ra một nhiệm vụ mới:
【Nhiệm vụ chủ tuyến: Trong vòng sáu ngày, mỗi buổi tối trước 9 giờ,trước cổng phía Nam trường đại học của vai chính Ninh Sâm, cần phải bày quán bán đủ một trăm phần hoành thánh, mỗi phần giá 30 tệ*.】
*Khoảng hơn 100 cành.
【Đã nhận được [xe ba bánh bày quán đơn sơ] x1 】
【Đã nhận được [Bách Khoa Toàn Thư Công Thức Nấu Hoành Thánh] x1 】
【 Ngài có muốn nhận nhiệm vụ chủ tuyến hay không?
Chấp nhận / Từ chối 】
Giản Vân Lam vui vẻ nhấn “Chấp nhận.”
Vị trí bày quán mà Hệ Thống Trù Thần chọn đúng là vô cùng hợp ý cậu!
Dù Hệ Thống Xuyên Thư yêu cầu người xuyên thư cần phải xuất hiện xung quanh nhân vật chính của [Cố Chấp Độc Chiếm] cày hảo cảm để thay đổi cốt truyện, nhưng với Giản Vân Lam mà nói, chỉ cần có thể mở quán là được.
Mà trước cổng trường đại học, là một địa điểm tuyệt vời để mở quán.
Xem đồng hồ một chút, thấy chỉ mới 10 giờ sáng, vẫn còn sớm. Nhưng để có thể chuẩn bị kỹ càng cho lần đầu tiên bày quán, Giản Vân Lam thay đồ gọn gàng, dự định đi chợ để lựa chọn nguyên liệu nấu ăn.
Trong thế giới của [Cố Chấp Độc Chiếm], thân phận của Giản Vân Lam là tiểu công tử của phú hào nhà họ Giản, sở hữu một căn biệt thự cá nhân ở trung tâm thành phố B.
Thân phận của các xuyên thư giả đều giống nhau, tiến khả công, lui khả thủ, có khả năng tiếp xúc với tổng tài, cũng có thể giao thoa với học bá, thu hút thêm người xem trong buổi phát sóng trực tiếp.
“Giản thiếu gia.” Thấy Giản Vân Lam định ra ngoài, quản gia mặc tây trang giày da hơi hơi cúi người: “Cần tôi giúp chuẩn bị xe cho cậu* không? Hôm nay cậu muốn ngồi Maserati, hay vẫn là Lamborghini?”
*Cậu ở đây là cậu chủ, trong bản raw là "Ngài", nhưng mà nghe xa lạ quá nên toi đổi lại.
“Không cần đâu.”
Giản Vân Lam đi ra ngoài vườn, đẩy chiếc xe ba bánh mà hệ thống khen thưởng ra.
Cậu leo lên xe, nở một nụ cười rạng rỡ:
“Ông giúp tôi dọn dẹp sạch phòng bếp và chuẩn bị sẵn dụng cụ nấu ăn, tôi muốn đi một chuyến đến chợ.”
Quản gia: “?”
Nhìn theo bóng dáng Giản Vân Lam ịn xe ba bánh rời đi, quản gia lặng im trong giây lát.
Giây tiếp theo, ông móc ra khăn tay lau lau khóe mắt, lão lệ tung hoành:
“Đã lâu rồi thiếu gia không cười vui vẻ như vậy!”
—
Quá trình mua sắm nguyên liệu nấu ăn rất đơn giản, là một phú nhị đại, Giản Vân Lam không hề thiếu tiền, mà kỹ năng nấu ăn tuyệt đối giúp cậu chỉ cần liếc mắt một cái là có thể dễ dàng phân biệt được những nguyên liệu tốt nhất.
Chở một xe đầy tràn nguyên liệu nấu ăn trở lại biệt thự, quản gia đã chuẩn bị sẵn dụng cụ nấu ăn trong phòng bếp.
Trong [Bách Khoa Toàn Thư Công Thức Nấu Hoành Thánh] có cung cấp hàng trăm cách làm hoành thánh, từ cấp độ gia đình đơn giản đến những món cầu kỳ lạ mắt. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, Giản Vân Lam quyết định làm hoành thánh nhân bắp thịt tươi truyền thống.
Để món hoành thánh thật ngon, quan trọng nhất là nước dùng và nhân thịt.
Dựa vào khẩu vị của mình, Giản Vân Lam chọn nấu nước dùng từ thịt gà, dùng lửa nhỏ hầm kỹ với tôm khô và tảo tía.
Trong khi đang hầm nước dùng, cậu bắt đầu chuẩn bị nhân, băm thịt tươi cho thật nhuyễn.
Nêm gia vị, nhào bột, gói hoành thánh.
Mọi thứ đều khiến Giản Vân Lam vô cùng thích thú. Nghĩ đến cảnh các thực khách thỏa mãn thưởng thức món ăn của mình, cậu một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi.
Trong suốt quá trình, quản gia đều dùng một loại ánh mắt vui mừng đầy quỷ dị nhìn cậu.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, hiện tại đã khoảng 7 giờ tối.
Mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa, Giản Vân Lam lại lần nữa từ chối đề nghị chuẩn bị xe của quản gia, cậu dùng chiếc xe ba bánh đã được cải tiến thành quầy bán đồ ăn di động, đi đến cổng phía nam của Kinh đại.
Là một trong những trường đại học đứng đầu cả nước, hôm nay lại là thứ hai, có rất nhiều sinh viên đi qua đi lại giữa các khu giảng dạy, cũng có nhiều người vừa mới trở về từ bên ngoài, vì thế cửa phía nam đông đúc như dệt củi.
Bán hết một trăm phần hoành thánh còn chẳng phải vô cùng dễ dàng?
Kỳ quái chính là, trước cổng trường lại chỉ có vài quầy bán vòng tay và hoa tươi, chẳng thấy một quán ăn vặt nào cả.
Giản Vân Lam tìm được một vị trí đắc địa ngay trước cổng trường, lập tức bày quán.
Bật lửa nhỏ để từ từ hầm nóng nước dùng, đồng thời đun một nồi nước ấm dùng để nấu hoành thánh.
Để tránh trường hợp có thực khách không thích dùng canh hoành thánh, Giản Vân Lam còn tự tay làm một bát lớn nước chấm tương vừng, có thể dùng làm hoành thánh trộn khô.
Chủ quán bán vòng tay ở cách vách len lén liếc nhìn cậu thanh niên đẹp trai này một chút, nghĩ thầm, lại thêm một người đang luẩn quẩn trong lòng.
— Cổng phía nam với các quán ăn vặt mà nói, chính là vùng tử địa khai trương.
Bản thân chủ quán vòng tay trước đây cũng từng bày quầy bán xúc xích nướng, nhưng hoàn toàn không bán được chút nào, ế đến mức phải hoài nghi nhân sinh hoang mang cuộc đời. Sau đó ông đổi nghề, chuyển sang bán vòng tay sáng lấp lánh mới rốt cuộc có thể chắp vá đủ nuôi gia đình.
Nhiều năm như vậy, bất kể là que nướng lẩu cay hay là bánh bạch tuộc viên nhỏ, chẳng có một quầy bán đồ ăn vặt nào tồn tại được quá một tháng trước cổng phía nam.
Nguyên nhân, rất đơn giản.
Đám học bá ở đây căn bản không hề có hứng thú với đồ ăn vặt!
Căng-tin thứ hai ở phía nam trường bọn họ vừa ngon lại vừa rẻ, cũng có nhiều rất nhiều quầy ăn vặt giá cả ổn định ngay cửa. Nếu muốn thay đổi khẩu vị thì chỉ cần bước ra ngoài cổng nam là đến khu kinh doanh sầm uất, từ lẩu hải sản, thịt nướng đến món chính, cần cái gì thì có cái đó.
Hơn nữa, gần cửa nam nhất chính là Học Viện Kỹ thuật Cơ khí và Học Viện Máy tính, hai Học Viện này đều nổi tiếng chăm chỉ, rất nhiều sinh viên bận rộn có khi vài ba ngày còn không ăn cơm, càng không nói đến ăn vặt.
Hơn nữa, một quán đồ ăn vặt bán hoành thánh?
Cảm giác rất kỳ kỳ quái quái. Nếu muốn ăn hoành thánh, sao không trực tiếp đặt cơm hộp của tiệm Sa Huyện?
Những quầy bán que nướng lẩu cay tốt xấu gì cũng cầm cự được năm sáu hôm, chứ thằng nhóc này có khi còn không chịu nổi một ngày đã phải dẹp đường hồi phủ.
Chủ quán lắc đầu, cúi người sắp xếp lại quầy vòng tay của nhà mình một chút.
Đột nhiên, một mùi hương đậm đà xộc thẳng vào chóp mũi.
---- Từ từ, mùi hương gì thế?
Giản Vân Lam vừa mới nhấc nắp nồi, hơi nước bốc lên mang theo hương thơm đậm đà của nước dùng hầm từ canh gà lan tỏa khắp bốn phía!
Cửa nam nằm ở một giao lộ đông đúc, gió mát nhẹ nhàng lảo đảo lắc lư mà đưa hương thơm tinh khiết của canh gà lan rộng, thoảng qua chóp mũi của mỗi người.
Lúc này là tiết đầu thu, nắng nóng dần lui, sau vài trận mưa lớn, không khí đã dần dần trở lạnh.
Bảo an ở cổng trường, anh trai giao cơm hộp, tộc đi làm lướt qua, cùng với các sinh viên vừa tan học, tất cả đều ngửi thấy hương vị này, bọn họ theo bản năng tìm kiếm phương hướng phát ra mùi thơm.
Hương thơm của canh gà mang lại cảm giác ấm áp rất dễ chịu, khiến người ta nhịn không được tưởng tượng nếu được ăn một bát này xuống bụng thì sẽ ngon đến nhường nào…
Nhưng mà, ai lại đi nấu canh gà ngay trước cổng trường thế nhỉ?
Lý Vân là sinh viên năm ba của Học Viện Kỹ thuật Cơ khí.
Hôm nay, cô và bạn cùng phòng Đàm Đình Đình đã hẹn nhau đi ăn lẩu cay bên ngoài trường, nhưng quán quen bọn họ thường đi lại đóng cửa vì chủ quán bị ốm, thế là hai người chỉ đành hậm hực quay về, quyết định vào nhà ăn số hai chắp vá một bữa.
Hai người còn ôm chút tâm tư nhỏ.
Nói không chừng ở nhà ăn số hai, bọn họ còn có thể ngẫu nhiên gặp được nam thần vườn trường Ninh Sanh.
Là học bá nổi tiếng của khoa, giành học bổng quốc gia suốt ba năm liền, Ninh Sanh mỗi ngày đều ở phòng máy tính đến khoảng 7 giờ tối mới xuống nhà ăn vội vàng giải quyết bữa tối, sau đó lại trở về phòng máy tính tiếp tục công việc.
Nếu có thể ngẫu nhiên gặp được Ninh Sanh, chỉ cần được nhìn thấy gương mặt của đối phương, các cô có thể ăn liền ba bát cơm tẻ cũng không thấy no.
Đó là tu dưỡng tự thân của các chóa nhan sắc.
Nhưng mà, mới vừa đi đến trước cổng trường, Lý Vân đã bị một mùi thơm nồng đậm hấp dẫn níu lại bước chân.
Lý Vân sợ hãi kêu ra tiếng: “Hoành thánh canh gà!”
Đàm Đình Đình đang bận nhắn tin cho bạn trai, nghe vậy thất thần nói: “Đi nhanh lên, chậm một chút có khi Ninh Sanh sẽ quay lại phòng máy mất... Tía má ơi!! Trai đẹp!”
Đàm Đình Đình theo tầm mắt của Lý Vân nhìn lại, không giống như đồ tham ăn kia, cô ngay lập tức bắt được một trọng điểm khác -- Trai đẹp kìa!
Đứng ở phía sau quầy đồ ăn vặt là một anh trai nhỏ mặc đồng phục đầu bếp trắng tinh, buộc tạp dề gọn gàng, khuôn mặt đẹp trai đến nỗi có thể gọi là nhan sắc của thần tiên.
Dưới làn hơi nước mờ đục, dáng người đối phương tựa như được bao phủ bởi một lớp sương mù, hàng mi dài đen tuyền như màu lông quạ buông rủ một cách dịu dàng, đôi mắt sâu thẳm gần như ánh xanh, có một vẻ đẹp khiến người khác kinh tâm động phách.
Một khuôn mặt đẹp trai như vậy, chẳng hề thua kém chút nào so với Ninh Sanh. Đây là Idol nhà ai xuống trần gian bán đồ ăn vặt trải nghiệm cuộc sống ư?
Đàm Đình Đình không sao rời bước nổi.
Khi phản ứng lại, cả Lý Vân và Đàm Đình Đình đều đã đứng trước quầy đồ ăn vặt, hai mắt trông mong nhìn Giản Vân Lam.
Lý Vân: “Ông chủ, một phần hoành thánh bao nhiêu tiền?”
Đàm Đình Đình: “Ông chủ, em có thể thêm WeChat của anh không?”
----- Là hai nữ sinh viên gào khóc đòi ăn nè.
Thấy có khách tới cửa, hai mắt Giản Vân Lam sáng lên, cậu kiềm chế tâm tình kích động của mình, mỉm cười đáp:
“Một phần hoành thánh là 30 tệ, có vị canh gà và vị trộn khô. Chỉ cần quét mã thanh toán là được.”
“Bây giờ mới bắt đầu làm hoành thánh, cần phải chờ năm phút.”
Giá bán hoành thánh là do Hệ Thống Trù Thần ấn định, Giản Vân Lam không thể thay đổi, thật ra cậu rất sẵn lòng bán một tệ hay thậm chí là tặng miễn phí. Dù sao mục đích của cậu cũng không phải là kiếm tiền.
Hệ Thống Trù Thần cũng đã tính toán kỹ lưỡng, với trù nghệ mãn cấp và nguyên liệu nấu ăn chất lượng cao của Giản Vân Lam, hoành thánh này có bán bao nhiêu cũng không hề đắt.
Tuy nhiên, vì suy xét đến tính đặc thù của con đường này, mức giá cũng được Hệ Thống điều chỉnh đến trình độ sinh viên có thể tiếp thu.
--- Gì cơ? 30 tệ?!
Đàm Đình Đình bắt đầu nghi ngờ lỗ tai của mình.
Một phần hoành thánh ở Sa Huyện cũng chỉ có 7 tệ (~24k), mà một quầy ăn vặt bình bình thường thường lại bán đến tận 30 tệ (~105k)! Số tiền đó đủ ăn bốn bát hoành thánh ở Sa Huyện rồi.
Đàm Đình Đình nảy sinh ý định rút lui.
Trai đẹp mặc dù nhìn sướng mắt, nhưng ở bên cạnh ngắm thôi cũng được rồi, không nhất thiết phải mua ăn.
Buổi chiều Đàm Đình Đình cũng vừa ăn vặt xong, thật ra không cảm thấy đói lắm.
“Cậu mua đi, tớ cũng không đói lắm.” Đàm Đình Đình xoa xoa bụng, nói với Lý Vân: “Lát nữa tớ ăn thử hai miếng của cậu, nếm chút vị là được.”
Lý Vân cũng có chút do dự.
Không phải sợ món hoành thánh này không ngon, mà là vì gần cuối tháng, túi của cô cũng đang hơi mát mẻ…
Nhưng mà…
Dưới ánh đèn, hương thơm ngào ngạt từ nồi canh gà đang sôi, tảo tía lơ lửng, mặt nước lấp lánh một tầng dầu trong, thoảng hương ngào ngạt. Bên cạnh thớt, những viên hoành thánh nhỏ xinh đẹp được gói đều đặn chỉnh tề, lớp vỏ vừa mỏng vừa trong đến mức có thể ẩn ẩn nhìn thấy nhân thịt ở bên trong.
“Ông chủ, tôi muốn một phần!”
Lý Vân cắn răng, quét mã thanh toán.
“Được.”
Giản Vân Lam cong cong đôi mắt, dùng muôi vớt ra mười viên hoành thánh cho vào nồi.
Những viên hoành thánh vỏ mỏng xoay tròn trong nồi nước sôi, Lý Vân trông mòn con mắt chăm chú nhìn theo, vẻ mặt căng thẳng.
Đây chính là sinh hoạt phí còn sót lại của cô, ngàn vạn lần đừng để cô thất vọng mà!
.
Cùng lúc đó, tại vị diện Vạn Giới, bảng xếp hạng phòng phát sóng trực tiếp.
Một nhóm xuyên thư giả mới đã khiêu chiến vị diện [Cố Chấp Độc Chiếm], rất nhiều người xem cũng lần lượt chọn phòng mà mình thấy hứng thú để theo dõi.
[Cố Chấp Độc Chiếm] là một tiểu thuyết đam mỹ cẩu huyết kết BE lấy bối cảnh ngày xưa, bá đạo tổng tài Cố Hành Chu nhất kiến chung tình với học bá Ninh Sanh cao lãnh. Từ đó bắt đầu một hồi cốt truyện cường thủ hào đoạt ngược thân ngược tâm, suốt quá trình là hai người t.r.a t.ấ.n lẫn nhau, kết truyện một chếc một mất trí nhớ, oanh oanh liệt liệt mà Be.
Nhiệm vụ của xuyên thư giả là cố gắng thay đổi BE trở thành kết cục các nhân vật trở nên tốt đẹp hướng về phía trước, tràn ngập năng lượng tích cực.
Tuy nhiên, cho đến nay vẫn chưa có bất kỳ một người xuyên thư nào thành công.
Một nhóm xuyên thư giả mới đến ai cũng tự mình thể hiện cá tính, có người thề sẽ chữa lành cho vai chính Ninh Sanh, vừa tiến vào vị diện đã ngồi xổm canh chừng trước cửa khoa; cũng có người quyết định xuống tay từ phía Cố Hành Chu, hiện tại đã thành công lợi dụng thân phận phú nhị đại lẫn vào bữa tiệc nơi có Cố Hành Chu.
Giữa vô số phòng phát sóng trực tiếp như vậy, một phòng không có chút tiếng tăm gì với tiêu đề là "Cổng trường..." đã thu hút sự chú ý của một số người xem.
Chủ phòng là một anh đẹp trai!
Xem tiêu đề thì có vẻ như đối phương cũng định bắt đầu công lược từ phía Ninh Sanh?
Hai anh chàng đẹp trai gặp nhau, chắc chắn sẽ rất sướng mắt!
Ôm suy nghĩ như vậy, một đám người xem háo hức bấm vào phòng phát sóng trực tiếp.
Sau đó……
Nhìn thấy Giản Vân Lam thành thạo lái xe ba bánh tới trước cổng trường, hâm nóng nước dùng, rồi vớt hoành thánh bỏ vào nồi.
Người xem dụi dụi hai mắt của mình.
Sau đó lại dụi dụi thêm lần nữa.
【Khoan đã, từ từ đã nào, chủ bá này đang làm cái gì vậy! Đang bày quán à?】
【Sao cậu dám làm vậy với gương mặt đẹp trai thần thánh như này hã TvT】
【Đây là đường đua xuyên thư kiểu mới gì vậy…】
【 Là cậu ta điên rồi, hay là chúng ta điên rồi thế?!】