Ba đứa bé nghe thấy cha Cố nói chuyện thì ba đôi mắt to tròn, sáng lấp lánh lần lượt nhìn sang chỗ cha Cố.
Trong mắt cha Cố tràn đầy vẻ yêu thích mà không nói nên lời, đột nhiên ông ấy cảm thấy vợ mình ở lại đây đúng là không tệ, bởi vì có thể thường xuyên gặp ba đứa bé hơn.”
“Ông già, nhà chúng ta thì thế nào rồi? Vẫn ổn cả chứ?” Mẹ Cố nhẩm tính đã bao lâu rồi mình chưa quay lại thôn Khê Thủy, từ khi đến huyện thành này, bà ấy chưa quay lại đó lần nào. Đến cùng thì đó cũng là nơi mà bà ấy đã sinh sống hơn nửa đời người rồi, nói không nhớ nhà chính là nói dối. Thế nhưng hiện tại bà ấy thật sự không thể trở về, con dâu út còn chưa ra tháng, mà một người căn bản không thể nào chăm sóc ổn thỏa cho ba đứa bé này được.
“Đều ổn cả, bà không cần lo lắng!” Cha Cố nói.
“Vậy là tốt rồi!” Mẹ Cố nói.
Chiều hôm đó, cha Cố cũng chỉ chơi với ba đứa bé trong chốc lát, sau đó ông ấy đành lưu luyến không rời mà quay về thôn Khê Thủy với Cố Thanh Thần.
Bạch Đào nói: “Cha, hôm nào thong thả cha lại đến, cha thường đến thăm ba anh em nhé!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT