Mẹ Cố liền lấy một túi đồ từ trên xe bò ra. Trong đó có quần áo và giày mẹ Cố may cho đứa nhỏ, còn có quần áo của bà ấy.
Mặc dù Bạch Đào làm rất nhiều thứ cho đứa nhỏ, nhưng những thứ đó đều do Bạch Đào làm ra, không thể đại diện cho tâm ý của người làm bà nội như bà ấy, cho nên bà ấy cũng may một ít, nhưng mà, bà ấy may quần áo và giày lớn hơn một chua, có lẽ mấy đứa nhỏ tầm một tuổi có thể đi vừa.
Cha Cố không còn gì để nói nữa, mặc dù hai vợ chồng ông ấy chưa từng xa nhau, nhưng rõ ràng lúc này con dâu nhỏ cần có người chăm sóc, “Được, bà mang theo quần áo thì ở lại đây đi.”
Đương nhiên Bạch Đào vui mừng vì mẹ Cố có thể ở lại đây.
“Mẹ, con còn định bảo Cố Tranh đến đón mẹ nữa đó, nhưng giờ mẹ đã đến rồi, mẹ xem thử phòng con thu dọn cho mẹ đi, có một cái giường một cái tủ, còn thiếu gì mẹ nói với con.” Bạch Đào liền kéo mẹ Cố đi xem phòng cô thu dọn cho bà ấy.
Đương nhiên mẹ Cố cảm nhận được Bạch Đào thật lòng muốn bà ấy ở lại, tâm trạng lúc này cũng rất tốt. “Thế này đã rất tốt rồi, không thiếu gì cả.”
Bạch Đào cũng yên tâm rồi, cô vốn định bảo Cố Tranh tháng sau đến thôn Khê Thủy đón mẹ Cố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play