Bà ấy đã truyền lại cho Bạch Đào không ít kinh nghiệm nuôi trẻ con. Tất nhiên Bạch Đào đều ghi nhớ, cô mở miệng nói một tiếng cảm ơn với bà ấy. Ai không biết còn tưởng đây là thím bác trong nhà cô.
Chỉ cần Bạch Đào muốn thì cô có thể thân thiết với người ta rất nhanh.
Vợ của người thợ mộc cũng rất thích nói chuyện với Bạch Đào, bởi vì Bạch Đào nói chuyện rất lễ phép, giọng nói ấm áp mà chủ yếu nhất là lời cô nói rất dễ nghe.
Cố Tranh đào xong cây ăn quả, trước khi hai người rời đi, vợ của người thợ mộc còn nói với Bạch Đào: “Vợ chồng trẻ các cháu yên tâm đi! Thím sẽ hối thúc chú của các cháu mau chóng làm cho xong đồ của các cháu.”
Bạch Đào cười rất ngọt: “Vậy cháu cảm ơn thím trước ạ. Thật ra cũng không cần quá gấp đâu, tránh để chú mệt mỏi! Làm phiền thím một lúc thế này thật là ngại quá, chúng cháu về trước nhé!”
Đuôi mắt Cố Tranh cũng lộ ý cười. Nhìn xem! Ai gặp vợ anh cũng thích, cô được nhiều người yêu thích như thế, chẳng trách vì sao mình cũng thích cô như vậy.
Từ sơn thôn về đến nhà. Cố Tranh lập tức trồng cây lựu xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT