Cố Tranh đọc hết một quyển sách dành cho thiếu nhi với giọng đọc lên xuống không quá lớn.
Bạch Đào: “...” Biết ngay là không thể ôm quá nhiều hy vọng với Cố Tranh được.
Cả quyển sách đều đọc với giọng điệu bình bình.
Cố Tranh đọc xong, anh thả quyển sách xuống rồi nói: “Vợ, thế nào rồi? Em bé có động không?”
Bạch Đào lắc đầu. “Không có. Có lẽ... em bé đã đi ngủ rồi.”
“Có lẽ là vậy.” Bàn tay lớn của Cố Tranh đặt lên bụng cô, vẻ mặt hơi tiếc nuối: “Ngày mai, anh tiếp tục đọc chuyện cho con nghe.”
Bạch Đào nhẹ nhàng nói: “Em bé đã ngủ rồi, trời không còn sớm nữa, mẹ cũng cảm thấy buồn ngủ rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT