Trước kia Bạch Đào còn chưa biết mình mang đa thai, bây giờ nghe thấy câu nói “một người ăn tẩm bộ cho hai người”, cô thật sự rất muốn nói cho mẹ Cố biết bà ấy nói sai rồi, một mình cô ăn nhưng tẩm bổ cho mấy người cơ.
Chẳng qua cô vẫn không thể nói ra miệng được, chỉ một mình cô biết, vì thời này còn chưa có siêu âm, phải chờ thai lớn hơn mới bắt mạch lại.
Từ sau khi biết mình mang thai, Bạch Đào rất chú ý đến ăn uống, mà ở trong nhà cũng không thiếu những món này. Nhưng mẹ Cố đã đưa đến nên Bạch Đào cũng nhận lấy.
Nói thế nào thì đây vẫn là tấm lòng của mẹ Cố. Nếu không muốn tặng bà ấy đã không xách đến đây.
Bạch Đào nhận lấy, nói tiếng cảm ơn với mẹ Cố: “Con cảm ơn mẹ nhưng thế này là đủ rồi, con ăn sẽ tự mình tìm người đổi là được rồi.”
Chuyện cô có thương thành của hệ thống cũng chỉ có một mình cô biết, người khác hoàn toàn không biết cô vẫn thường lén lút ăn ngon.
Mẹ Cố nói: “Không có gì, đợi con ăn hết, mẹ sẽ đi đổi thêm cho. Sau khi con và lão ngũ kết hôn thì ra riêng ở rồi, mẹ không thể giúp đỡ các con nhiều nên đổi thêm nhiều trứng cho con cũng không ai nói được gì. Đào Từ, con yên tâm mà ăn, không có việc gì nữa, mẹ đi về trước đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT