Bên cạnh còn có một Lưu Thảo Nha vẫn luôn nhớ thương nhà ở của cô.
Một là do nhà của Lưu Thảo Nha ở chỗ trũng, mỗi khi mưa tới thì nước đều chảy vào nhà. Còn có một điều, nhất định là Lưu Thảo Nha nhìn trúng sự tiện lợi của viện này. Đã có giếng nước còn có nhà vệ sinh riêng.
Đến con trai cả của Lưu Thảo Nha cũng không có phòng riêng.
Về sau dọn đồ đến sinh sống ở huyện thành, còn có một người ghét cô ở phía đối diện, không thể nghĩ nữa, nghĩ nữa thì tâm trạng có chút không thoải mái.
Giữa trưa Cố Tranh đạp xe chở Bạch Đào đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn cơm.
“Muốn ăn cái gì?” Cố Tranh hỏi.
“Muốn ăn món gì đó chua cay.” Bạch Đào rất muốn ăn món này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT