“‘Nó’ là một sự tồn tại thần bí. Nếu cậu sắp chết, cậu sẽ thấy ‘Nó’, bạn tôi, tôi mong cậu không bao giờ phải thấy ‘Nó’.” Châu Địch nói với giọng chân thành nhất.
Đôi mắt của Thẩm Du rất đẹp, nhưng lại quá vô tình, khiến người khác cảm thấy không thoải mái khi bị cậu nhìn chằm chằm. Cậu nhìn Châu Địch, hỏi: “Cần trải qua bao nhiêu lần kiểm tra như thế mới có thể tỉnh lại?”
Châu Địch mắt sáng lên, “Câu hỏi hay. Cái này tùy thuộc vào mức độ tổn thương của cậu, nặng thì phải qua hơn chục lần, nhẹ thì vài lần là có thể tỉnh lại rồi.”
“Nếu tôi chết trong cuộc kiểm tra, thì tôi cũng sẽ chết ngoài đời thực, phải không?” Thẩm Du hỏi.
Sự thông minh của Thẩm Du khiến Châu Địch ngạc nhiên. Hắn gật đầu một cách nặng nề.
Nói đến đây, Thẩm Du đã hiểu được phần lớn tình huống. Cậu trầm giọng, chân thành nói cảm ơn với Châu Địch.
“Tại sao lại là anh nói những điều này với chúng tôi?” Thẩm Du bất giác hỏi, “Nếu người khác không gặp được người nhiệt tình như anh, chẳng phải sẽ không hiểu gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play