Hoắc Úy Nhiên đưa tay sờ mặt, trong lòng có chút phiền não.
Tiếng vỗ tay Hoắc Úy Nhiên đã nghe qua rất nhiều, tiếng hoan hô như diêu sơn chấn hải, đám đông hò hét, một đợt lại một đợt, tiếng kêu gọi đinh tai nhức óc, âm thanh đó Hoắc Úy Nhiên nghe nhiều cũng đã quen.
Không biết vì cái gì, chỉ vì hành động khen ngợi đơn giản của anh, khiên hắn vô thức cảm thấy thẹn, làm hắn không khống chế được mà mặt đỏ tai hồng.
Hít sâu vài cái, Hoắc Úy Nhiên mới khôi phục lại cảm xúc trong lòng, có lẽ đây là một trong những thủ đoạn của anh ta, đúng lúc cỗ vũ người khác cũng có thể tăng giá trị thiện cảm, hắn là một người thông minh tuyệt đối sẽ không rơi vào cái bẫy này!
Sáng hôm sau, Niên Nhạc làm tốt bữa sáng, Hoắc Úy Nhiên vậy mà đúng giờ đến phòng ăn, gắp đồ ăn ăn cơm, ánh mắt lạnh nhạt, thậm chí còn có chút né tránh người trước mặt.
Niên Nhạc không để ý động tác nhỏ của cậu em này, cơm nước xong đúng giờ đi ra khỏi cửa, đi ra khỏi khu biệt thự, quét mã trên chiếc xe đạp màu xanh, tinh thần phấn khỏi nghên đón trận thi đấu thứ hai.
Đối thủ lần này là một người đàn ông trung niên, tới năm gần đây nhạc còn muốn sớm chút, trước tiên ngồi xuống vị trí thi đấu, thấy đối thủ vừa đến, lập tức đứng dậy hàn huyên, còn không quên đưa cho thanh niên đối diện danh thiếp của mình.
Niên Nhạc nhận tấm danh thiếp của người đàn ông, trên danh thiếp có ghi ba chữ khá to “Trương Viễn Dương”, chủ doanh thu về vận dụng gia điện bị vứt bỏ.
“Không chỉ là đồ gia điện cũ, quần áo cũ, di động cũ chú cũng có thu hết, cháu nếu có nhu cầu cứ gọi cho chú, chú sẽ lái xe chuyên dùng tới trước cửa!” Người đàn ông mặt mày hớn hở giới thiệu công việc của mình, chú ý thấy có mấy kỳ thủ nhìn qua, lập tức đi lên cần mẫn phân phát danh thiếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play