Cảnh Nguyên Châu sững sờ một lúc, khẽ nhíu mày, suýt chút nữa bật cười thành tiếng.
Không rõ một tuyển thủ không có nổi một câu lạc bộ chống lưng lấy đâu ra tự tin để chê các tuyển thủ chuyên nghiệp chơi gà như vậy.
Nhưng cũng phải công nhận một điều, những người còn lại ở BOD... thật sự đúng là hơi tệ.
Lâm Diên lý luận vẫn rất chặt chẽ: “Nếu họ có chút tài năng nào thì câu lạc bộ của họ đã không đến mức phải đóng cửa. Câu lạc bộ này còn muốn mua họ về làm gì, chẳng lẽ muốn họ làm sập luôn câu lạc bộ của chúng ta sao? Nếu thế thật, tôi chắc khóc không kịp.”
Khóe miệng của Cảnh Nguyên Châu không kìm được mà khẽ cong lên: “Ừ, cậu nói đúng.”
Không hiểu vì sao, câu nói nhẹ nhàng này từ đầu dây bên kia lại khiến giọng anh trở nên ấm áp, pha chút yêu chiều, khiến Lâm Diên đang thao thao bất tuyệt bỗng ngừng lại.
Cảnh Nguyên Châu chậm rãi bước đến bên cửa sổ, mắt nhìn ra xa nơi chân trời: “Vậy còn tôi? Cậu không sợ BK thay thế tôi sao, cũng là vì trạng thái sa sút?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play