Lục Thiên Phóng một tay thám thính tình hình nhân tiện tán gái, vừa vặn đuổi được bóng đèn Âu Vân Khai, nhân sinh này hắn cảm thấy không có gì có thể mĩ mãn hơn. Còn ở chổ Âu Vân Khai đã có chút không đúng, nguyên nhân thì....Chu Địch có thể nói là rất "hiền lương".  
Lục Thiên Phóng kêu anh qua lấy xe là để nhân tiện dọa Chu Địch một chút, quấy rối việc làm ăn của người ta, mặc dù anh cũng không có ý định động tay động chân hay gì nhưng mà lúc anh vừa đến nơi, Chu Địch đã sắp xếp cho người mời anh đến phòng quản lí ở tầng cao nhất, còn tự tay bưng trà, rót nước, thái độ cực kì ôn hòa.
“Chuyện lần này là do nhân viên của tôi sai trước, tôi đã đuổi người đó rồi, may là lúc đó gặp được Thiên Phóng, dù sao cũng là người nhà, nếu là người khác chỉ sợ cái nhà hàng nhỏ này cũng không kinh doanh được nữa. Còn về phần chiếc xe thì tôi đã cho người đưa đến của hàng 4S hỏi, người ta nói là chiếc xe này cửa hàng không sửa được, chỉ có thể đem đến thủ đô thôi......Tôi lại sợ Thiên Phóng không có xe để đi, cho nên là có nhờ bạn tìm một chiếc xe mới, nhưng mà xe thì phải ngày mai mới có thể đến được đây, làm phiền cậu trở về giúp tôi nói mấy lời.”
Thiếp thất thời cổ đại cũng là dùng thái độ khiêm cung như thế này đối đãi với đích tử, người phụ nữ tên Chu Địch này quả thật là biết điều. 
"Chuyện này một mình tôi không quyết được." Người ta đã dùng cách khiêm nhường nhất nói như vậy rồi, Âu Vân Khai tất nhiên nói không lại. 
"Ý của cậu là..." 
"Hỏi ông chủ." Dứt lời liền lấy di động ra.…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play