Hàn Diễm Yến cảm thấy rất xấu hổ, còn người nhà họ Lưu thì một chút cũng không biết hai chữ xấu hổ viết thế nào, nhất là Lưu Phương Vũ đang rót nước bưng trà cực kỳ ân cần, nào là tổ yến, kẹo mè đen, đông trùng hạ thảo, rồi cả cây thuốc lá hiếu kính hai vọ lão nhân không nói, còn tặng cho bố mẹ vợ một thẻ mua sắm trị giá 5 ngàn tệ tha hồ mua sắm, còn nói rằng chi phí ăn ở khách sạn đều sẽ do mình trả, cuối tuần không đi làm sẽ đưa bố mẹ vợ đi thăm thú thành phố A.
Vợ chồng Chu gia cũng đã được con gái dặn trước, huống hồ cũng đã từng gặp mấy người bạn trai trước đây của con gái, Lưu Phượng Vũ không phải là kẻ đặc biệt giàu có gì, cho nên tự nhiên thích ứng rất nhanh, cũng không lộ ra bộ dáng muốn lấy lòng hay gì. 
Bọn họ càng như vậy, Lưu gia lại càng cảm thấy người nhà họ Chu cũng có của cải, thân phận cũng là người sang, không dám coi khinh. Bố Lưu, Lưu Chính đã lâu không bày ra khuôn mặt đối đãi với trưởng bối, bây giờ lại đang lấy lòng thông gia, "Phượng Vũ nhà tôi tuổi có hơi lớn, nhưng nhân phẩm rất tốt, lại ổn trọng, không giống mấy người trong xã hội bây giờ có tiền nhưng bụng lại đầy gian xảo." 
Mẹ Lưu, Tiễn Ngọc Mai thầm nghĩ dù sao cũng là chuyện hôn nhân, không nên gạt thông gia, chi bằng cứ nói ra sự thật, để người ta biết con mình là người có nhân phẩm tốt. "Đúng vậy, không gạt ông bà làm gì, vợ trước của Phượng Vũ không thể sinh con, vậy mà Phượng Vũ vì vợ lại dấu chúng tôi đến hai mươi năm, nó cũng không phải là đinh khắc (1), mỗi năm tuổi lại càng lớn, chúng tôi còn nghĩ có lẽ cả đời này cũng không có cháu bồng, ai..... 
(1) Gốc của từ này là Dink, viết tắt của "Dual incomes, no kids" ý chỉ những cặp vợ chồng đề đi làm, vì nguồn lợi kinh tế gấp đôi mà không sinh con. 
Những lời này của bà lại gợi lên hứng thú của người Chu gia, bọn họ cũng là người có suy nghĩ lấy vợ về mà không sinh con thì để làm gì? Không ngờ vợ cũ của Lưu Phượng Vũ lại như vậy, vậy mà còn ở cùng nhau đến hai mươi năm, vừa ngốc vừa si tình, nhưng lại bị phụ nữ nắm cái lưng quần..... Khó trách, con gái lại nói Lưu Phượng Vũ là người mà nó muốn, Dương Thục Lan nhịn không được nói, "Trên đời còn có chuyện như vậy sao?" 
"Ai, đây là chuyện xấu của nhà họ Lưu chúng tôi, nhưng mà hai vị lại không phải người ngoài, cho nên tôi mới nói ra." Chuyện Nghiên Nghiên không thể sinh con là do hai ông bà Lưu đoán thế, nhưng bây giờ nói lại giống như đó là chuyện chắc chắn, đến mức ai cũng tin đó là sự thật, "Ông trời có mắt, cuối cùng Phượng Vũ cũng chịu hồi tâm chuyển ý, quen được Rose, hai ông bà già chúng tôi mới lại có hy vọng được bồng cháu." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play