Tắt tai nghe theo dõi, lúc trước Uông Tư Điềm còn nghĩ là vụ án lần này trăm mối rối như tơ vò, nhưng mà không ngờ lần này lại có thu hoạch lớn như thế này, bối cảnh của Rose đúng là được dấu rất kĩ, nhưng mà lúc cô ta nói chuyện với mẹ mình thì che dấu cũng không còn nữa. Uông Tư Điềm vừa múa mấy ngón tay trên bàn phím đã tra được ngay thân phận thật sự của Rose.
Rose là người của một thị trấn nhỏ ở rìa Hà Bắc, bố là Chu Đại Quý, mẹ là Dương Thục Lan, có một em trai là Chu Bảo Sinh, còn có Rose là con gái duy nhất tên là Chu Quý Vân, xem mấy tấm ảnh trong sổ điều tra hộ khẩu chỉ nhìn ra cô con gái nhà này lớn lên có mấy phần thanh tú, nhìn hoàn toàn không giống Rose chút nào.
Nếu trong bụng của Rose không có ý định thượng vị thì bọn họ không cần phải điều tra cô ta làm gì, nhưng mà..... Uông Tư Điềm cười như không khi nghe Rose nói đứa con trai của Lục Hạc Minh là kẻ kém cỏi, gia sản sẽ phải truyền lại cho Lưu Phượng Vũ, Lục Thiên Phóng mặt lúc xanh lúc trắng, "Lục tổng xin hãy bớt giận đi, đây là cô ta nói xàm mà thôi."
"Hừ! Đúng là lòng dạ rắn còn muốn nuốt voi(1)! Lúc mẹ tôi nói Lưu gia đang nuôi ý định này tôi còn không tin, hóa ra đều là sự thật." Bọn họ thật sự vạch kế hoạch cực kì tỉ mỉ, đầu tiên là làm trợ lý tổng giám đốc, tiếp theo là đạt được thành tích ở các chi nhánh nhỏ, sau đó mới quay về tổng bộ. Hiện tại Lục Hạc Minh đang ở độ tuổi trung niên, chỉ cần sức khỏe tốt, có thể quản lí công ty đến năm 70 tuổi, mà Lưu Phượng Vũ chỉ nhỏ hơn bố hắn có 2 tuổi, thật sự là đủ tự tin để thay chỗ bố hắn hay sao.
(1) Câu chuyện rắn nuốt voi kể về con rắn trả ơn cứu mạng của mình cho một người, bằng cách hoàn thành mọi tâm nguyện của người này. Nó giống như truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng vậy á.
Không nói đến chuyện có được hay không, chỉ cần bọn họ có ý định này thì Hàm Diễm Yến nhất định sẽ dập tắt ngay.
Lại nói, không biết bố hắn có được dự cảm từ đâu, trợ lí lúc trước bị điều đi nước ngoài lại được gọi về tổng bộ, Tiểu Cao chính là người thay thế dự bị, bố hắn là học được chiêu này ở mấy gia tộc lớn của nước ngoài, nếu gia đình mình không có ai để kế nghiệp thì cần một người có thể ngồi lên ghế điều hành để quản lí, còn con cháu trong nhà chỉ cần làm chủ tịch không cần tham gia quản lí, mỗi năm nhận tiền hoa hồng cũng dư sức mà tiêu pha.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT