Âu Vân Khai nhìn theo hướng cô gái kia rời đi, anh vẫn luôn tin vào việc oan có đầu nợ có chủ, cũng chưa từng nghĩ đến chuyện trốn tranh người nhà họ La đến đòi nợ, chuyện càng không ngờ đến la La Giác hóa ra là một kẻ điên, vì muốn mạng của anh mà liên lụy đến sinh mạng của cả người vô tội.
Cả đời của Âu Vân Khai đã gặp qua vô số kẻ cùng hung cực ác, cũng đã gặp qua người chỉ trong một phút nhất thời đã hủy đi tiền đồ cả đời của mình nhưng đến bây giờ anh mới gặp được loại người không coi trọng mạng sống như "phần tử khủng bố" như La Giác.
Âu Vân Khai kinh hãi, đến mức Uông Tư Điềm đã đi đến phía sau anh cũng không nhận ra, cho đến khi cô vỗ vào vai anh, Âu Vân Khai mới dùng tốc độ kinh hồn bẻ quặt tay cô. "Là tôi!" Uông Tư Điềm không ngờ mình sẽ hét lên, rất là đau.
Âu Vân Khai nhận ra người bị mình bắt được là Uông Tư Điềm mới thả tay ra, "Xin lỗi...."
"Xin lỗi là xong đấy à? không biết có bị gãy xương không?" Uông Tư Điềm xoa vai, lúc trước cô cũng hay đùa giỡn với Âu Vân Khai, lúc đó cô còn nghĩ anh cũng chỉ dùng có 3 phần lực, mà ban nãy là xuất thủ trăm phần. Xem ra cái lúc bọn họ chọc phá nhau có khi Âu Vân Khai còn không thèm dùng sức.
" Không gãy xương." Âu Vân Khai không có tâm trạng nói đùa với cô, "Tôi không thể đến công ty nữa."
"Anh cho rằng chỉ cần không đến công ty nữa thì cô nhóc kia sẽ tha cho bọn tôi đấy à? Đã nhìn thấy xe của Lục Thiên Phóng chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT