Chu Thanh Sơn nhìn cảnh sắc ở bên ngoài cửa sổ xe, nhìn vào đống quả hồ đào được khắc tỉ mỉ vừa mới lấy về, trong lòng thấp thỏm không an.
Trong mắt của người ngoài ông là một nông dân đích thực, chẳng qua là có nhiều đất, nhà có 120 mẫu đất, thuê của người khác 270 mẫu, từ lúc trồng trọt đến lúc thu hoạch đều cơ giới hóa, lúc phun thuốc trừ sâu thì mấy nhà ở gần nhau tập hợp lại, bàn bạc thời gian dùng máy bay phun.
Đúng vậy, ông chính là “nhân viên” nông trường đầu tiên hay được bàn tán đến, trong nhà giống như biệt thự có một chiếc xe nhỏ để chạy, ông vẫn còn chút chuyện chính phải làm, việc ông thích làm nhất là trồng hoa nuôi chim khắc quả hồ đào, những người anh em xung quanh coi việc chơi mạt chược là sự nghiệp cũng không ít, dù sao thì sống cũng chỉ như thế này, không lo lắng về tiền bạc, người sống ở tỉnh H nghĩ thoáng, trẻ con cũng không vòi vĩnh tiền, nguyên cả vùng nông thôn toàn những đứa con một chạy loạn.
Chu gia cũng chỉ có một đứa con gái và một đứa con trai, con gái lớn Chu Dĩnh tốt nghiệp đại học xong không nghe theo sự sắp xếp của ông lên tỉnh làm việc trong ngân hàng, lại chạy đến thành phố A của tỉnh L liều mạng cũng được xem như là có “chí khí”, con trai năm nay lên cấp 2, hai vợ chồng bàn bạc với nhau, đơn giản là gửi thằng nhóc đến trường tư thục nội trú của tỉnh, hai ông bà già cuối tuần đều chạy đi thăm thằng nhỏ một cái, bình thường chỉ có hai người họ ở nhà, trồng rau, nuôi cá, cho chim ăn, có thì ông chỉ chạy tứ phương đi kiếm các loại đồ quý hiếm như quả hồ đào khắc hoa văn, chuỗi hạt phật lục tùng.
Cuộc sống của gia đình nhỏ khiến người khác ghen tỵ đỏ con mắt, nhưng trong chăn mới biết chăn có rận, con gái không nghe lời, chưa kết hôn đã dọn tới sống nhà người ta, tìm bạn trai cũng chẳng phải loại giàu có gì cho cam, mà còn quá keo kiệt, thành tích học tập của con trai không tốt, nếu không phải trong nhà quản lý nghiêm khắc thì chắc nó sớm đã học hành tệ hại, nếu không thì tại sao hai ông bà già lại cam tâm gửi con trai đến trường nội trú nổi tiếng nghiêm khắc kia chứ.
Lúc đầu con trai ngày nào cũng lén gọi về nhà khóc với ba mẹ, bây giờ cũng quen rồi, nghe nói bị quản đến nỗi xuôi như lá liễu?, nhìn thấy ba mẹ cũng biết nói hai ba câu quan tâm rồi, thành tích học tập cũng khá lên nhiều, chỉ còn cô con gái, nói kiểu nào cũng không nghe, quả thực khiến người khác buồn lòng.
Hai ông bà bàn bạc với nhau nhưng thật tình chẳng còn cách nào khác nên mới để con gái cưng kết hôn với thằng nhóc lùn đó! Thằng lùn đó có tính toán, việc kinh doanh của gia đình nó làm cũng không tệ, nhà nó cũng tính là có tiền của đi, hai gia đình cùng giúp đỡ thì gia đình của con gái sẽ đỡ gánh nhiều hơn, còn về việc không lấy được sính lễ có giá trị thì cũng chỉ để cho người khác xem, trước tiên lo cho xong chuyện của con gái hẳn lo về thể diện, nếu không thì đợi hai năm sau con gái có thai rồi trở về, nhưng lúc đó mặt mũi thể diện đều mất hết rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT