Bắn pháo bông cùng Lý Khâm Viễn xong đã là giờ Hợi.
Bạch Lộ hơi sốt ruột, sợ trở về quá muộn bị người ta phát hiện ra bèn đi tới, nhỏ giọng khuyên nhủ: "Quận chúa à, đêm đã khuya rồi, chúng ta phải trở về thôi."
Cô Vô Ưu nghe được, nét cười trên mặt chợt biến mất, nàng còn chưa chơi đủ, muốn ở lại thêm một lúc nữa. Nghiêng đầu nhìn Lý Khâm Viễn bên cạnh, gương mặt hiện lên nỗi mất mát không che giấu nổi.
Dù Lý Khâm Viễn không nỡ nhưng cũng không giữ nàng lại.
Với chàng mà nói, có được một buổi tối bên nhau như vậy đã đủ rồi, trở về quá khuya chàng cũng lo lắng, giơ tay lên xoa đầu nàng, tròng mắt hơi cụp xuống, dịu dàng nói: "Về thôi, mấy ngày nữa ta tranh thủ đến thăm nàng."
Cô Vô Ưu biết đây là chàng đang an ủi nàng, đang là dịp tết, đâu có dễ ra ngoài như vậy. Nhưng cũng không tiện nói gì, chỉ đành gật đầu, ngước mắt nhìn chàng, khẽ nói: "Vậy... nàng đi trước."
"Ừ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT