Cố Vô Ưu cởi tấm vải bố xuống, lau sạch tay và mặt, ngồi trên ghế, quan sát Lý Khâm Viễn phía đối diện. Thấy hắn chỉ trầm ngâm cúi mặt ăn, nhịn không được hỏi: “Thế nào?”
Vừa rồi sợ chàng chờ sốt ruột, nàng không kịp để ý chuyện nêm nếm hương vị, chẳng biết nấu có ngon không.
“Ừm.”
Lý Khâm Viễn cúi đầu, chưa chịu ngẩng lên, nghe vậy chỉ khẽ lên tiếng, giọng hơi ngập ngừng.
Phòng bếp quá nhỏ, cửa sổ lại khép kín, bên trong hơi nóng hãy còn xông lên. Cố Vô Ưu không nhìn rõ biểu cảm trên mặt hắn mà chỉ thấy hắn ăn như hổ đói, hơi buồn cười: “Ca ca, ăn từ từ thôi.”
Nàng vừa nói vừa cầm khăn tay lau mồ hôi rịn trên mặt hắn, sau đó dịu dàng trò chuyện: “Vốn dĩ là định làm mì trường thọ cho chàng, nhưng ta quá vụng về làm mãi không xong, cũng không muốn nhờ kẻ khác làm thay nên đành đổi thành bánh canh.”
Như đã nói, nàng chẳng hề tự tin vào tay nghề của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT