“Thất Lang, hay là tổ mẫu ngươi phái người đưa tới?”
Phó Hiển liếc nhìn tiểu tư một thoáng, thầm thì hỏi.
“Ta không biết.” Lý Khâm Viễn khẽ lắc đầu, hắn quả thật không biết. Nhưng nếu đúng là người nhà gửi đồ cho hắn thì hẳn chỉ có thể là tổ mẫu. Hắn đã dặn lão nhân gia đừng nhọc lòng nhưng chắc người vẫn quyết đưa đồ.                                                                                                                                
Lý Khâm Viễn nở nụ cười bất đắc dĩ, rốt cuộc hắn đành đặt sách xuống, quay sang nói với tiểu tư, “Đem qua đây đi.”
“Vâng.” Tiểu tư đáp một tiếng. Nói xong, hơi tần ngần nhìn Triệu Thừa Hữu - kẻ đang ngẩn người đứng cản giữa đường, thì thào với y: “Triệu công tử, phiền ngài cho ta qua.” Cửa mở lớn, Triệu Thừa Hữu đứng chắn như vậy tuy không đến mức đánh đố nhưng  không thể len qua được. 
Làn mi dài của Triệu Thừa Hữu thoáng chấp chới. Nhưng trong khoảnh khắc ngước lên hắn đã khôi phục dáng vẻ mỉm cười, từ tốn trả lời: “Vào đi.”
Dứt lời, hắn vào trước, đi thẳng về vị trí của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play