Dù thế nào thì hôm nay cũng là sinh nhật của tổ mẫu.
Tuy Lý Khâm Viễn không thích cái nhà này nhưng vẫn ở lại dùng bữa tối, đến khi người chuẩn bị  nghỉ ngơi mới rời đi. 
Thiền Y nghe lời căn dặn của Lý lão phu nhân, xách đèn tiễn Lý Khâm Viễn ra cửa, đợi hắn khoác xong áo choàng mới đưa hộp thức ăn trong tay ra, mở miệng nói: “Lão phu nhân lo buổi đêm ngài đọc sách bị đói bụng nên đã đặc biệt dặn dò nhà bếp chuẩn bị đồ ăn cho ngài, nô gia đã bọc bên ngoài mấy lớp vải rồi, mang đi đường không sợ nguội lạnh.”
“Đây đều là những món hồi trước ngài thích ăn.”
“Một bát to cơm rượu viên, một ít bánh nướng, thịt nướng, còn cả da vịt quay dư ra từ bữa khuya, biết ngài sợ dính tay nên đã xé hết da phần ngài, ngài muốn chấm tương ăn luôn hay quấn bánh nướng ăn cũng được.”
Lý Khâm Viễn đang mải thắt dây buộc áo choàng, nghe vậy, bất đắc dĩ bật cười, “Ta lớn đến ngần này rồi mà sao tổ mẫu vẫn coi ta như một đứa trẻ chứ? Trong học viện vẫn mở cửa sổ, ta mà đói thì qua đó ăn cũng được.”
Miệng đáp vậy nhưng tay vẫn nhận chiếc hộp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play