Khi giọng nói ấy vang lên.
Hình ảnh trước mắt Triệu Thừa Hữu cũng theo trận gió lạnh dần dần phiêu tán, với một phen kỳ ngộ như vậy, hắn cũng không truy cứu đến cùng, mà quay đầu nhìn về phía sau. Giữa trời đất bao la, mênh mông tuyết trắng, Cố Vô Ưu khoác áo choàng đỏ thẫm thêu tiên hạc hàm chi, đang hùng hổ đi về bên này.
Nói là đi thật ra cũng không đúng lắm.
Bàn tay nàng nhỏ nhắn trắng muốt xách váy, môi đỏ mọng hơi nhếch lên thở dốc, dường như là chạy vội đến đây.
Cũng may hôm nay là thọ đản của Lý lão phu nhân, Lý gia sợ có vị quý nhân nào đi dạo trong vườn bị ướt giày, đã dọn sạch sẽ cả khu vườn, bằng không cứ để cô chạy thế này sợ đã sớm ướt hết giày vớ.
Nghĩ đến lời nói lúc tức giận của nàng trước đó, gương mặt còn tái nhợt của Triệu Thừa Hữu hơi trầm xuống, không đợi hắn nói chuyện, Cố Vô Ưu cũng đã chạy tới trước mặt hắn. Khuôn mặt cực kỳ thanh tú xinh đẹp thường ngày lúc này còn lạnh lẽo hơn cả gió tuyết bên ngoài, mày liễu dựng ngược, đôi mắt hạnh trong trẻo càng thêm sắc bén.
Nàng nhìn chằm chằm Triệu Thừa Hữu, hoàn toàn không để ý mặt mũi của hắn, cất lời, “Triệu Thừa Hữu, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Lúc trước ta đã nói với ngươi rồi, nếu ngươi còn dám quấy rối, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT