Dưới đất trời yên tĩnh.
Vào đông gió lạnh còn đang thổi, lá cây cũng vì vậy mà bị thổi rơi xuống phát ra những thanh âm nho nhỏ.
Mà thiếu niên áo trắng đang gục đầu trên đầu gối thiếu nữ áo đỏ lại chậm chạp không chịu rời khỏi, Cố Vô Ưu cũng không đẩy hắn ra mà chỉ cúi đầu, đôi mắt dịu dàng như nước cụp xuống nhìn hắn mà không nháy lấy một cái.
Mà bàn tay mềm mại kia của nàng đang nhè nhẹ vỗ về Lý Khâm Viễn, từng cái từng cái một giống như đang vuốt đi tất cả những đen tối cùng bi thương của thiếu niên đi.
Không biết qua bao lâu trên đầu gối mới truyền ra tiếng nói ồm ồm của thiếu niên, trong đó còn lẫn theo một chút nghẹn ngào: "Uy, nàng có biết. . . Đầu nam nhân không thể tùy tiện sờ sao?"
Tay Cố Vô Ưu ngừng lại một chút, sau đó vẫn không chút do dự mà vuốt đầu Lý Khâm Viễn, còn vân vê ngào lặn, nháy mắt mấy cái, mím môi, vẻ mặt vô tội nói: "Không biết."
"Vậy hiện tại nàng biết rõ chưa?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT