"Mới vừa rồi hai người nói cái gì vậy?"
Cố Du đứng ở bên cạnh Cố Vô Ưu nhìn bóng dáng Lý Khâm Viễn đi xa.
Cước bộ của thiểu niên áo trắng rất nhẹ nhàng, mái tóc cột cao như đuôi ngựa lung lay trong không trung một cái, không cần nhìn mặt hắn cũng biết, chỉ cần bóng dáng kia thôi cũng đều có thể nhìn ra được tâm tình của hắn lúc này rất tốt, so với trước đó còn tốt hơn.
Nghĩ tới khoảng thời gian hai người đơn độc ở chung một phòng, Cố Du xem xét Lý Khâm Viễn rồi lại nhìn Cố Vô Ưu ở bên cạnh, đôi mày liễu đều vặn thành hình bánh quai chèo rồi, nàng luôn cảm giác rằng hai người này ở bên trong đã làm chuyện xấu gì đó.
Nhưng nàng không có chứng cứ.
"Không có gì mà." Cố Vô Ưu cười cười, nàng khoác áo choàng đứng ở trong gió rét, bàn tay được bọc trong túi được làm bằng lông thỏ, ánh mắt cũng nhìn bóng dáng Lý Khâm Viễn đang rời đi.
Có thể là do cảm nhận được ánh mắt của nàng. Lý Khâm Viễn còn chưa đi ra khỏi viện đột nhiên quay đầu lại khoảng cách giữa bọn họ có chút xa, Cố Vô Ưu không nghe được thanh âm của hắn, chỉ có thể nhìn đôi môi đóng mở khi đó của hắn để nhìn ra hắn đang nói cái gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT