Cố Vô Ưu thoáng nhìn qua nụ cười kia mặt lập tức đỏ ửng, tim cũng đặc biệt đập rất nhanh.
Bùm bùm.
Trong lòng nàng vui vẻ nên nụ cười trên mặt cũng không thể nào giấu được nữa.
Bạch Lộ có lòng muốn nói nàng mấy câu nhưng lại sợ làm nàng mất hứng, may mà đã để cho Hồng Sương đưa những nha hoàn, bà tử kia đi chỗ khác rồi bằng không nếu bị bọn họ nhìn thấy thì cũng không biết sẽ nghĩ thế nào.
Cố Vô Ưu lại không biết lo lắng của nàng, thấy bọn họ đến thì qua nghênh đón, vô cùng cao hứng nói: "Mấy người đã tới rồi."
Phó Hiển bĩu môi không cao hứng lắm nói: "Ta cũng không muốn đến thăm ngươi." Nói xong ánh mắt thoáng nhìn về phía Lý Khâm Viễn đang ở bên cạnh, rồi nghĩ đến việc đầu mình đã từng bị đánh một cái thì nhất thời cảm thấy sợ.
Cố Vô Ưu cũng không tức giận, biết Lý Khâm Viễn muốn qua nhất định sẽ phải nhờ sự trợ giúp của hắn cho nên đôi mắt vẫn cong cong nói với hắn: "Vào đi thôi, ta đã để cho nha hoàn chuẩn bị tốt trà cùng điểm tâm rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT