Nàng ta cũng đã làm như vậy.
Nhiều năm như vậy người nào trong kinh thành nhìn thấy nàng ta mà không khen ngợi chứ?
Nhưng nàng ta bắt bản thân mình sống như vậy, chưa có một ngày nào dám lơi lỏng nhưng kết quả lại nhận được là cái gì chứ? Phụ thân nàng ta sợ bị nàng liên lụy tới ông ta nên đã quăng nàng ta đi không còn một mảnh, hận đến mức không thể không có nữ nhi này nàng ta mới tốt.
Thật sự là buồn cười.
Trong mắt Tiêu Ý xuất hiện sự chua xót, đầu gối vẫn còn có chút đau nhưng nàng ta vẫn gắng gượng thẳng lưng đi về phía trước. Giống như là sợ bị người khác khinh thường vậy, thời điểm muốn quẹo vào con đường nhỏ, nàng ta dơ tay lau nước mắt ở khóe mắt.
Nàng ta nghĩ không phải khóc, mà là do gió thổi cát bay vào mắt nàng ta mà thôi.
. . .

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play