An Hòa đang sốt ruột đứng bên xe ngựa.
An Hòa là thư đồng của Cố Cửu Phi. Hắn trông thấy Cố Cửu Phi được dìu ra, mặt trắng bệch, nhất là khi thấy người bên cạnh Cố Cửu Phi xém chút nữa là ngã huỵch xuống đất. Hắn cố gắng chống người đang nghiêng ngả lảo đảo chạy lại, ngay cả thỉnh an cũng không, run rẩy hỏi han: "Thiếu, thiếu gia, người, người làm sao thế? Làm sao, làm sao lại thành thế này?"
Cố Vô Ưu thấy hắn thì nhíu mày, giọng nói gắt gỏng: "Ngươi đi đâu? Sao để một mình Cửu Phi vào trong hẻm đó?"
Bình thường trông thấy dáng vẻ Cố Vô Ưu xinh đẹp, hay cười, đột nhiên thấy nàng nghiêm túc, Lý Khâm Viễn cảm giác hơi lại, hắn nghĩ đến những lời Đại Bạch nói hôm đó: 'Thất lang, ngươi không thấy, nha đầu đó lúc lật mặt dạy dỗ người khác thật sự uy nghiêm, khí thế.'
Có phải ngày đó ở học viện để bảo vệ hắn, nàng cũng như thế này không?
Hắn nhìn Cố Vô Ưu, nhìn đến xuất thần, trong lòng lại cảm thấy hơi tiếc nuối, thế mà lại để bỏ lỡ một màn như vậy.
"Nô .............." An Hoà bây giờ mới nhìn Cố Vô Ưu. Hắn từ nhỏ đã sợ quận chúa Nhạc Bình, lúc này bị nàng giáo huấn cho sợ đến mất hồn, hắn cúi đầu, lắp ba lắp bắp nói: "Nô tài vừa mới đi mua đồ cho thiếu gia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play