Đã nhiều ngày Cố Vô Kỵ xong việc liền về nhà, lý do chỉ để ăn một bữa cơm với Cố Vô Ưu, ông mới về nhà không bao lâu thì đã thay đồ thường, liền nghe Thường Sơn nói: “Quận chúa đã trở lại”.
Ông vội vàng nhấc mành đi ra ngoài.
Xa xa thấy Cố Vô Ưu trở về, trên gương mặt nho nhã chín chắn của Cố Vô Kỵ liền nở một nụ cười, vui mừng nói: “Man Man trở về rồi.”
Ông vừa nói vừa duỗi tay cầm lấy đồ trong tay nàng, như một người cha trong gia đình bình thường, ôn nhu hỏi: “Hôm nay ở học viện thế nào? Tiên sinh dạy cái gì?”
Hai ngày nay Cố Vô Ưu đã quen tiếp xúc với ông rồi nên cũng không thấy xa lạ như trước kia nữa, nàng cười đáp: “Hôm nay dạy nữ hồng, Liễu tiên sinh kêu bọn con vẽ các loại hoa văn, con vẽ hoa sơn trà, Liễu tiên sinh khen con trong giờ học nữa.”
Cố Vô Kỵ nghĩ đến lúc nàng học nữ hồng cũng các tỷ muội khác trong nhà, hoàn toàn không có chút kiên nhẫn nào nên mới có thái độ nghi ngờ với từ “Khen” này.
Nhưng dù thế nào ――
Ở trong lòng ông, dù con gái nói gì hay làm gì cũng đúng! Dù thế nào cũng không quan trọng, cười khen ngợi: “Man Man của chúng ta thật lợi hại!”
Được khích lệ như thế nên gương mặt của Cố Vô Ưu hơi đỏ, cũng không nói gì nữa, chờ đến khi nha hoàn tiến vào hầu hạ nàng rửa sạch tay.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT