Chắc do sợ bị cự tuyệt.
Cố Vô Ưu thấy Lý Khâm Viễn không nói lời nào, vội vàng nhét hồ lô đường vào trong tay hắn, sau đó liền xoay người chạy đi, đến khi chạy vài bước rồi thở hồng hộc được một khoảng rồi, nàng mới dừng chân quay đầu.
Thiếu nữ áo hồng đứng trong ánh sáng sặc sỡ.
Mái tóc đen của nàng bị gió thổi tung bay ở phía sau, mà trên gương mặt tinh xinh đẹp lại treo một nụ cười xán lạn.
Tay nàng còn cầm xâu hồ lô ngào đường đỏ au, vẫn cong mắt như cũ, thấy hắn cau mày nhìn qua thì cười với hắn: “Cảm ơn hồ lô ngào đường của ngươi, ta đến học viện trước đây.” Nói xong liền vui vẻ quay đầu, tiếp tục đi về phía đầu hẻm.
Lý Khâm Viễn đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Cố Vô Ưu ngày càng xa, mặc dù ở xa nhưng cũng có thể nhìn thấy tâm trạng của nàng đang nhảy nhót như bóng lưng kia vậy.
Vui như vậy sao?
Hắn cau mày, đứng tại chỗ, trong thoáng chốc cũng quên bước đi, nhờ người bán hồ lô ngào đường thấy hắn ngây ngốc đứng tại chỗ mới lên tiếng nhắc nhở hắn: “Tiểu Lý công tử, bằng hữu của ngài đã đi rồi.”
Lý Khâm Viễn nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, tỏ vẻ đã biết, lúc đi vẫn nhớ phản bác một câu: “Nàng không phải bằng hữu của ta.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play