Phía trước cung hoàng đế bị bao vây đến mức một giọt nước cũng không lọt qua được, vậy mà người lại phía sau lại vô cùng yên tĩnh.
Thậm chí ngay cả một cung nữ vốn dĩ chuyên vẩy nước quét nhà cũng không có nhìn thấy nữa, cũng không biết có phải là do sợ đông người không dễ quản lý nên đã nhốt lại rồi hay không, hay là vẫn do một nguyên nhân khác. . . Cả một đoạn đường Cố Vô Ưu đi đến đây xác thực không có gặp một người nào.
Khi nàng còn bé rất không ngoan, luôn ưa thích mang theo Trường Bình đi chơi đùa chung quanh, lại ỷ vào việc được dì dượng luôn sủng ái, ngay cả là cung của hoàng đế. . . Cũng thường xuyên trở thành địa phương bọn họ chơi trốn tìm.
Nàng biết trong cung của hoàng đế có rất nhiều cây lê, mà dưới tường sân trồng lê có một lỗ hổng nhỏ, cái lỗ hổng này có tạo hình rất độc đáo, lại bởi vì ngày thường thường xuyên có cung nhân ở gần đó nên cũng không lo lắng sẽ có người tiến vào. Về sau có một ngày Khánh Hi đế đi ngang qua, cảm thấy lỗ hổng này được làm vô cùng khéo léo nên đã giữ nó lại, cũng không có ai canh giữ ở đó nữa.
Ngược lại bây giờ lại rất thuận tiện cho nàng.
Cố Vô Ưu nín thở cẩn thận đi xuyên qua lỗ hổng nhỏ này, tới cùng cũng do đã lớn rồi, trước kia có thể dễ dàng đi qua nhưng hiện tại phải co chân lại mới có thể đi qua được.
Sợ bên trong có người nên nàng cũng không dám tùy tiện đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT