Kinh Du Bạch chưa đến cửa cung thì đã nhìn thấy Thẩm Thiệu từ bên trong đi ra.
Hắn được hai tiểu nội thị đỡ ra, bước chân khập khiễng, trong tay nắm chặt một đạo Phượng chỉ, trên mặt cũng không có một chút bi thương nào, mà lại mang theo vài phần vui mừng, giống như đang ôm ấp vô vàn hy vọng cùng vui mừng. Trong màn đêm có vẻ yên ắng này thì hai mắt đều đã sáng bừng lên.
Hắn cũng không có để ý tới Kinh Du Bạch, đi đến bên ngoài thì khước từ hai vị nội thị: "Hai vị công công trở về đi, ta không sao."
Hắn biết hành động ngày hôm nay của bản thân mình sẽ làm cho Khánh Hi đế không thích, hắn cũng không muốn bởi vì do mình mà làm phiền đến người khác.
Hai vị nội thị kia trước đó đã từng chịu qua ân huệ của hắn nếu không thì cũng không biết tiền đồ sau này của Thẩm Thiệu như thế nào mà vẫn đi đến đỡ người một chuyến. . . Nhưng cũng chỉ có thể như vậy thôi. Hai người nhẹ nhàng lên tiếng, thuận tiện buông tay ra để cho Thẩm Thiệu tự đi về phía trước một mình.
Lúc xoay người mới nhìn thấy Kinh Du Bạch, thấy vị này là một tân quý trong triều, cũng là một thế gia công tử, hai người tiến về phía trước giọng nói khiêm tốn đầy cung kính: "Thiếu khanh đại nhân."
"Uhm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT