Ngày hôm sau tỉnh dậy.
Cố Vô Ưu mới biết đêm qua Thẩm Thiệu đến, lúc đó, nàng đang ngồi trang điểm trước gương thì hỏi Bạch Lộ: "Đêm qua, lúc ngươi tiễn nhị tỷ về có trông thấy Thẩm gia cữu cữu không?"
Bạch Lộ đang chải đầu cho nàng, nghe thấy vậy thì động tác dừng lại, một lúc sau mới trả lời: "Có trông thấy ạ. Nô tỳ còn hỏi ngài ấy có muốn đến phòng khách nghỉ tạm hay không nhưng Thẩm đại nhân nói cô gia chưa về thì không dám làm phiền."
"Nô tỳ nghĩ không phải chuyện lớn gì nên không báo với người."
"Ngươi cũng nên nói với ta một tiếng."
"Ngài ấy là trưởng bối, bất luận là đến vì việc gì, ta là vãn bối làm sao có thể ở trong phòng, không quản việc gì được."
Cố Vô Ưu nói xong, thấy gương mặt Bạch Lộ trong gương trắng bệch, thì dịu lại, khẽ nói: "Không phải trách ngươi. Ta biết ngươi làm việc từ trước đến nay đều có chừng mực ................" Nói xong, nàng dừng lại, quay đầu nhìn, nhíu mày, thân thiết nói: "Sao hôm nay ta cảm thấy ngươi rất kì lạ. Có phải không khỏe không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play