"Chủ tử, người chậm một chút."
Hai người Bạch Lộ, Hồng Sương mắt thấy Cố Vô Ưu nhắm thẳng phương hướng xe ngựa mà chạy tới thì vội vội vàng vàng chạy theo.
Vị đại nhân bên trong xe ngựa cũng nghe được động tĩnh bên này nên có một bà tử mặc áo nâu vén màn lên rồi lại quay người nói với người ở trong một tiếng, xe ngựa dừng lại, không đến một lúc sau có một lão phu nhân mặc một bộ y phục có áo mỏng màu cây tử đàn thêu hoa văn như ý lộ mặt.
Trên đầu bà ấy đã có rất nhiều tóc bạc đã được một đai cột đầu khảm khối phỉ thúy lục bảo, tuy sắc mặt có chút mệt mỏi nhưng đôi mắt vẫn lộ ra cổ tinh thần như cũ.
Uy nghiêm, nghiêm túc.
Trên người có khí thế chỉ là người đương gia mới có.
Chính cổ khí thế kia khi đang nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc xuất hiện thì đã hóa thành một ao nước mùa xuân mềm mại, để cho bà tử bên người bà đỡ xuống xe ngựa, mắt nhìn thấy tiểu cô nương mặc áo xuân chạy đến bên cạnh, sợ nàng vấp ngã nên đã đưa tay ra đỡ lấy bả vai của nàng, khi người đã đứng vững rồi miệng mới trách mắng: "Đều đã là người sắp thành hôn rồi mà vẫn lỗ mãng liều lĩnh như vậy, cũng không sợ người khác nhìn chuyện cười sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT