Buổi tối.
Một đám người đều đợi ở trong doanh trướng chủ soái.
Lý Sầm Tham sớm đã ngất đi rồi, đại phu vẫn còn đang khám chữa bệnh cho ông. Toàn bộ đám người Viên Thác, Phó Bắc vẫn còn mặc khôi giáp dính máu, trên người trên mặt không phải là máu của bản thân mình thì cũng là máu của người khác, đến cả Lý Khâm Viễn...
Bộ khôi giáp màu bạc trên người hắn đều là máu tươi đã khô, trên mặt cũng dính không ít máu tươi, ngửi cảm thấy vô cùng gay mũi nhưng hắn lại giống như không có phát hiện, hàng lông mi cụp xuống đứng ở một bên nhìn nam nhân đang hôn mê bất tỉnh ở trên giường, mím môi không nói gì.
Viên Thác thấy đại phu đi ra thì vội vàng nghên đón, vội hỏi nói: "Thế nào rồi?"
"Thế nào rồi?" Đại phu vừa nghe thấy lời này liền lập tức không tốt nói: "Trước đó ta đã nói thế nào, để cho các người nhìn ngài ấy thật tốt, ngài ấy thực sự coi bản thân mình là thiên binh thiên tướng sao, cho dù như thế nào cũng không có việc gì sao? Ta thấy các người cũng không cần tới tìm ta, để cho ngài ấy tự sinh tự diệt là tốt rồi!"
"Dù sao ngài ấy cũng không coi tính mệnh này của bản thân mình là quan trọng mà!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play