Bút lông trên tay rơi xuống giấy tuyên thành trắng tinh, rất nhanh tạo thành một vệt đen thấm trên đó. Ý cười trên gương mặt xinh đẹp cũng đã biến mất, vẫn là Bạch Lộ khôi phục tinh thần đầu tiên, nhíu mày hỏi: "Sao lại thế này?"
Hồng Sương hòa hoãn một trần, lúc này hơi thở cũng đã bình thường trở lại rồi, nghe nàng hỏi vậy liền nói: "Ta cũng là nghe được từ người gác cổng kia nói, nói là biên quan ra roi thúc ngựa đưa thư khẩn cấp trở lại, Đột Quyết đại loạn, vị nhị hoàng tử gì đó thống trị cục diện, giờ đã lãnh binh qua đánh Đại Chu chúng ta rồi."
"Ngụy quốc công lại bị thương."
"Hiện tại ở biên quan đã loạn không còn dáng vẻ gì nữa rồi."
Bạch Lộ vừa nghe lời này sắc mặt cũng thay đổi, quay đầu nhìn Cố Vô Ưu: "... Chủ tử." Thấy sắc mặt nàng đang tái nhợt, lại thân thiết hỏi một câu: "Người không có việc gì chứ?"
Cố Vô Ưu lắc đầu, tay chống ở trên bàn, hơi thở vẫn còn có chút dồn dập.
Không biết qua bao lâu, nàng mới nói bằng thanh âm khàn khàn hỏi: "Kỳ hạn mười năm của chúng ta cùng Đột Quyết có phải đã đến rồi hay không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play