Tại quan nha.
Hai hàng ghế bên dưới đều là quan lại địa phương ngồi, tuổi tác không đồng nhất, tổng cộng lại cũng có bảy tám người nhưng trong một sảnh đường không lớn không nhỏ này hiện tại lại yên tĩnh đến một âm thanh cũng không có. Những quan viên ngày thường vẫn luôn tác oai tác quái ở bên ngoài lúc này tất cả đều cúi đầu không dám nói lời nào.
Mà nam nhân ngồi ở vị trí chủ vị kia năm nay chẳng qua cũng chỉ hai mươi hai.
Cả người hắn mặc quan bào màu đỏ, bên ngoài có một chiếc áo choàng màu đen, trên thắt lưng đỏ ửng thêu hoa văn màu xanh lâm cũng không đeo miếng ngọc bội hay một chiếc há bao nào, chỉ lẻ loi có một khối lệnh bài, bên trên có khắc ba chữ đô sát viện. Dưới đáy ủng màu đen có dính một lớp bùn đất thật dày, ngay cả chỗ vạt áo cũng có chút dấu vết bùn đất đã khô nhưng những việc đó lại không làm hỏng một chút khí thế nào của hắn cả.
Gương mặt hắn anh tuấn, da cực kỳ trắng, môi không dày không mỏng, đôi mắt miền nam rất đẹp, mũi cực kỳ cao, cằm cũng vô cùng xinh đẹp.
Trước kia ở kinh thành được đặt cho một cái tên Thẩm Ngọc Khiêm, nhưng hiện giờ người người đều kính sợ Thẩm đại nhân.
Hắn nhìn có vẻ vẫn ôn hòa như trước đây, bên môi cười nhạt, ánh mắt nhìn người cũng mang theo sự ôn hòa cùng rộng lượng, nhưng rốt cuộc ý cười kia cũng không đến được đáy mắt, cho dù cười nhưng cũng chỉ trong suốt như vậy mà thôi. Đặt chén trà trên tay xuống bàn, không nặng không nhẹ tạo ra một âm thanh, cứ như vậy làm cho hai hàng quan viên ở bên dưới giật nảy mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT