"Này..."
Cố Vô Ưu nhìn thấy đứa bé này xuất hiện thì có chút tỏ ra không rõ lắm đây là tình huống gì, hơn nữa bất luận là so sánh cùng với bọn họ về ngũ quan thâm thúy hay là cặp mắt màu xanh làm kia cũng đều biểu hiện cho nó không phải là người Đại Chu.
Lý Khâm Viễn quay đầu nhìn thoáng qua đứa bé thấy sắc mặt của nó đầy đề phòng nhìn bọn họ. Đoán chừng là vì sợ hãi cùng khẩn trương nên đôi mắt màu xanh lam nhạt kia đều đã trở nên sâu hơn, vốn dĩ chỉ là màu lam nhạt nhưng lúc này đã biến thành màu xanh thẳm.
Hắn nhíu mày không để ý thu hồi tầm mắt nhẹ nhàng nhéo vào bàn tay Cố Vô Ưu rồi mới ôn tồn nói: "Lên xe rồi nói tiếp."
Hắn vẫn chưa từng quên lời tên vạm vỡ kia đã từng nói.
Nơi ở sơn tặc cách chỗ này không xa, nếu thật sự đụng phải bọn chúng thì hắn cũng không có biện pháp bảo vệ mọi người.
Cố Vô Ưu thấy vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc thì chỉ sợ ở chỗ này còn chưa đủ an toàn cho nên cũng không có nói gì nhiều, gật đầu xong thì đã bị người dẫn đi đến cạnh xe ngựa. Lúc đi đến gần bên người đứa bé kia nàng do dự một phen nhưng cuối cùng cũng ôn nhu nói ra một câu: "Ngươi cũng nhanh lên xe đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT