Khách điếm Vân Lai.
Đây là khánh điếm duy nhất trong phạm vi mấy chục dặm, bởi vì gần đường chính nên bình thường làm ăn phát đạt, hôm nay cũng không biết vì sao lại thế này, ngay cả tiểu nhị dưới lầu vốn dọn dẹp trong tiệm cũng đi ra ngoài, chưởng quầy mặc trường bào nâu, mới vừa đưa mấy khách nhân lên lầu, quay đầu nhìn thấy Lâm Thanh mới hỏi đi vào cùng đoàn người, vội vàng tiếp đón.
Vừa định nói chuyện, ánh mắt dừng lên một nam một nữ nổi bật trước mắt, bước chân cũng chậm lại.
Cửa hàng này của hắn đã mở mấy chục năm, bình thường làm gì có dạng khách nào hắn chưa gặp chứ? Nhưng lúc mới thấy hai người thì vẫn không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nam nhân mặc trường bào đen, khoác áo choàng thêu vân huyền viền vàng, bên hông không giống những nam tử khác, không phải ngọc bội mà là một túi tiền và lục lạc, long chương phượng tư, trường thân ngọc lập, nhìn trẻ tuổi nhưng mặt mày trầm ổn, còn để lộ ra khí chất tôn quý, khiến người khác không đoán chắc được tuổi tác của hắn.
Mà thiếu nữ mang mũ trắng có rèm cạnh hắn, tuy rằng không thấy rõ bộ dạng nhưng vạt áo dài màu xanh kia là tơ lụa giá mười vàng một tấm, càng không cần phải nói tới hoa văn lộ ra ở tay áo, cách thêu vô cùng phức tạp, sợ là được tú nương tỉ mỉ nhất, nổi danh nhất thêu nên.
Hai người đã không thể dùng từ không phú cũng quý để hình dung nữa, chắc hẳn là những nhân vật đi ra từ công môn hầu phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT