Ngọc hương lâu.
Đây là tửu lầu lớn nhất thành Lâm An, hương vị món ăn không cần nói, ngay cả phong cảnh cũng tuyệt đẹp.
Lý Khâm Viễn thuận miệng gọi vài món ngon rồi đuổi hết người ra ngoài, họ đi ra ngoài, hắn giơ tay rót một chén trà nhỏ cho Cố Vô Ưu, sau đó vén tấm lụa lên cho nàng, ôn nhu hỏi: “Buồn hỏng rồi à?”
Nói xong không thấy ai đáp, giương mắt nhìn lại, liền thấy nàng đang chống cằm, không chớp mắt nhìn hắn, hắn mỉm cười, vừa lột quả quýt cho nàng, vừa cười hỏi: “Sao lại nhìn ta như vậy?”
Lúc này Cố Vô Ưu mới đáp: “Lý lang thật có phong thái.”
Đây là một câu mà các cô nương trên phố nói khi bọn họ đi ngang qua.
Lý Khâm Viễn nghe được lời này liền biết tiểu cô nương nhà hắn muốn tính nợ cũ với hắn, cũng tốn công nàng có thể nhịn một đường, động tác lột quýt trên tay không ngừng, trong mắt lại mang theo một chút bất đắc dĩ, thấp giọng xin tha: “Nàng đừng nghe người ngoài nói bừa, mấy tháng này ta ngoan biết bao nhiêu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play